Phước báo của chúng ta đều nên dùng giúp đỡ cho đường tu của chúng ta, chính mình càng tích phước, càng tiết kiệm càng tốt.
Có một lần vào buổi chiều tại phòng thu hình của Hiệp hội Giáo dục Phật Đà Hong Kong, sau khi Sư phụ giảng Kinh Hoa Nghiêm xong, lúc Ngài bước ra cửa phòng thu hình, Ngài rút từ trong túi áo ra một chiếc khăn giấy nhẹ nhàng từ tốn lau đầu mũi, sau đó gấp khăn giấy lại một cách vô cùng cẩn thận rồi cất vào túi.
Sau đó Ngài cười híp mắt nói với cô Mary rằng: “Vẫn có thể giữ lại để lần sau dùng tiếp, phước báo không đủ nên phải tiếc phước.” Sự việc này tuy đã trôi qua 15 năm rồi nhưng vẫn còn như in trước mắt.
Sư phụ thượng nhân trân quý phước báo từ những điều nhỏ bé như vậy, khiến kẻ hậu học như tôi luôn ghi lòng tạc dạ. (P/S Ngộ Trang thuật).
Rửa mặt, tám rửa không nên sử dụng nhiều nước, đây là tích Phước!
Chúng ta rửa mặt, bao gồm tắm rửa cũng không thể sử dụng nhiều nước, đây là tích phước. Một người không thể không có phước báo, có phước báo, thì bạn tu hành mới thuận lợi, không có phước báo, thì bạn tu hành gặp chướng ngại trùng trùng.
Cho nên phước báo của chúng ta đều nên dùng giúp đỡ cho đường tu của chúng ta, chính mình càng tích phước, càng tiết kiệm càng tốt.
Hiện nay chúng ta cũng biết tài nguyên nước rất thiếu thốn, khí hậu toàn cầu đang nóng lên, nguồn nước ngọt càng ngày càng khan hiếm, tương lai sẽ càng ngày càng ít đi.
Nên có lần các nhà khoa học đã nói một câu, thực sự làm chấn động mọi người, nói là: Tương lai những giọt nước cuối cùng của trái đất là giọt nước mắt của con người. Tại sao vậy? Tất cả khô cạn rồi, chỉ có nước mắt của bạn là nước thôi. Nên bạn thấy được như vậy thì cần phải quý tiếc nước, chúng ta tắm rửa không thể sử dụng nhiều nước.
Như trong đạo tràng này của chúng ta, vì đông người nên điều kiện không bằng ở nhà của các bạn, tôi nghe nói có một đồng tu trong số những bạn nhỏ, là con trai của Bộ trưởng, có thể đời sống ở nhà đều rất là sung túc, đầy đủ, đến tại đây rất khó thích nghi.
Nhưng đã đến đây rồi, thì bạn phải nỗ lực để theo tiêu chuẩn của người tu, nếu không thì bạn cần chi đến đây? Bạn muốn thoải mái hơn, thì bạn về nhà, cần chi đến nơi này?
Chúng ta đây còn có hạn chế số lượng, bạn nhường vị trí cho người khác thì tốt. Bạn đã đến thì phải tu hành, tức là lấy khổ làm thầy, bỏ đi những tập khí không tốt của mình, tập khí ham muốn hưởng thụ, không tích phước, lãng phí, đem chúng tiêu trừ đi, như vậy liền đạt hiệu quả.
Thật sự cổ Đại đức, các Ngài tắm rửa, mỗi ngày dùng hạn định là 8 ly nước, rửa mặt, đánh răng, tắm rửa, tổng tất cả không quá lượng nước đó. Giặt y phục cũng dùng nước đó, nước tắm xong thì dùng giặt quần áo, đó là tiếc nước.
Ngoài tiết kiệm nước ra, những thứ khác cũng đều tiết kiệm, vì vật phẩm của thường trụ có được không dễ dàng, dựa vào tín chúng cúng dường, nếu bạn lãng phí quá mức, thì sao bạn đủ khả năng chịu được?
Cổ Đại đức nói: “tam tâm chưa thành, giọt nước khó tiêu”, tam tâm đó là tâm quá khứ, tâm hiện tại, tâm tương lai; chưa thành tức là bạn không có khai ngộ, thì uống nước đều khó tiêu hóa. Vì sao vậy? Bởi vì tương lai bạn phải trả nợ “đời này không liễu đạo, mang lông đội sừng trả”.
Người tu đạo có tâm cảnh giác cao như vậy, thì không thể thành công ư? Cho nên nơi nơi đều tích phước, thì đó là tu hành, như điện, vật dụng, thức ăn của thường trụ, chúng ta đều không được lãng phí.
Như chúng ta ăn, mỗi ngày thọ trai xong, đem tất cả thức ăn trong bát ăn sạch hết, không thể để lại hạt cơm, cơm đổ trên bàn, thậm chí trên đất, đều phải lượm lên ăn hết.
Những đồng tu hành đường của chúng ta rất vất vả, lúc đem cơm, thức ăn cho người, không cẩn thận làm rơi ít xuống đất, thì họ liền lượm lên để ăn, điều này rất đáng được tán thán! Đó đều là để tích phước, tiết kiệm, tiết chế để dưỡng đức.
Hòa Thượng Tịnh Không!
Xin thường niệm A Di Đà Phật
Chia sẻ Pháp là cách cúng dường tối thượng!