Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát hỏi Phật: Trong tất cả các nghiệp, nghiệp nào nặng nhất? Đức Phật đáp: Trong tất cả các nghiệp, sát sanh hại mạng, ăn thịt chúng sanh là tội nặng nhất.
Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát hỏi Phật: Trong tất cả các nghiệp, nghiệp nào nặng nhất?
Đức Phật đáp: Trong tất cả các nghiệp, sát sanh hại mạng, ăn thịt chúng sanh là tội nặng nhất. Tại sao vậy? Vì xẻo một dao phải trả một dao, giết một mạng phải đền một mạng. Ngàn vạn đời ăn nuốt lẫn nhau mãi mãi. Vậy nên, Bồ Tát muốn thoát luân hồi, trước hết phải tập hạnh từ bi, chẳng ăn thịt chẳng sát sanh.
Thứ hai là trộm cắp, phá hại sự giàu sang của người; vốn ít lời nhiều; cho nên muôn ngàn kiếp phải đền nợ cũ. Tại sao vậy? Vì vật thuộc kẻ khác, không cho mà tự lấy, đồng tiền, hạt gạo đều phải trả lại. Cho nên, người tu đạo Bồ Tát, muốn có nhiều của cải, được giàu sang như ý muốn, thì trước hết phải tu hạnh bố thí; sao lại trộm cắp, dối gạt người?
Thứ ba là phạm tội dâm dục; ân ái buộc ràng trong muôn ngàn kiếp, không thể giải thoát. Tại sao vậy? Vì dâm dục là hột giống chính thức của sanh tử (sanh tử luân hồi), trước hết phải đoạn trừ ái dục.
Thứ tư là phạm tội vọng ngữ, khẩu nghiệp vu khống, hủy báng lẫn nhau, muôn ngàn đời phải trái chống nhau, cãi nhau. Tại sao vậy? Vì oan oan tương báo, đời đời muốn nuốt lẫn nhau bằng lời nói. Cho nên, Bồ Tát muốn đắc đạo, trước hết phải thành thật, trừ khử dối trá.
Thứ năm là phạm tội uống rượu. Rượu làm mê mờ chân tánh, muôn ngàn vạn kiếp tâm trí tối tăm. Tại sao vậy? Vì rượu có năng lực làm cho tâm trí ám độn, đời đời ngu si, thân thể hôi hám, say sưa nghiêng ngửa. Vậy nên, Bồ Tát muốn cho tinh thần định tỉnh, trí huệ thông minh thì phải dứt nghiệp uống rượu.
Năm nghiệp này rất lớn rất nặng. Người giữ trọn đặng thì thành Thánh, bằng giữ chẳng trọn thì nhiều kiếp trầm luân đọa lạc, hễ mất thân người muôn kiếp khó trở lại đặng.
Trích Đại Thừa Kim Cang Kinh Luận!
Tâm Hướng Phật/St!