Lòng từ bi như một tấm thảm được dệt từ nhiều sợi chỉ: bố thí, trì giới, xuất gia, trí tuệ, tinh tấn, nhẫn nhục, chân thật, phát nguyện, từ tâm và buông xả.
Trong Phật giáo, Bồ-tát Quán Thế Âm là biểu tượng của lòng từ bi vô lượng, và sẽ hiện thân ở bất kỳ nơi nào mà chúng sinh cần sự giúp đỡ. việc khơi dậy và nuôi dưỡng lòng từ bi theo cách đó không chỉ mang lại lợi ích cho người khác mà còn rất tốt cho bản thân chúng ta. Bằng cách đặt người khác lên trên hết, chúng ta có cơ hội nới lỏng những ràng buộc đang kiềm hãm bản thân, đồng thời, tiến gần hơn đến mục tiêu giải thoát của chính mình.
Lòng từ bi không còn là điều gì đó quá xa lạ đối với tất cả chúng ta: chúng ta đều biết như thế nào là cảm giác xúc động sâu sắc trước nỗi đau và sự thống khổ của người khác.
Chúng ta đã chứng kiến rất nhiều người phải gánh lấy những điều không thể kham nổi – đói khát, bi kịch hay khó khăn ngoài sức tưởng tượng, bệnh tật, đau đớn và khổ sở; trước tình cảnh ấy, chúng ta mong mình có thể làm gì đó để giảm bớt gánh nặng cho họ.
Câu chuyện của nhân loại là câu chuyện về tình yêu thương, sự đánh đổi, lòng nhân từ và sự rộng lượng. Nhưng đồng thời, nó cũng là câu chuyện của bạo lực, chia rẽ, thờ ơ và tàn nhẫn. Đối mặt với tất cả những điều này, chúng ta có thể chọn cách cảm thông, dang rộng đôi tay và làm tất cả những gì có thể để xoa dịu mọi khổ đau.
Hoặc nếu không như vậy thì chúng ta cũng có thể chọn cách sống với sự sợ hãi và phủ nhận mọi thứ, chạy trốn khỏi đau khổ, để trái tim chai sạn và quay lưng lại với nỗi đau, cũng như hành động để ngăn không cho bất kỳ thứ gì có thể đánh động vào trái tim mình, bởi vì chúng ta sợ sẽ bị chết chìm trong đại dương đau khổ này.
Trong những lúc mở lòng từ bi sẽ khiến cho các lớp phòng thủ của chúng ta vỡ vụn; bằng trực giác, chúng ta phản ứng tức thời và bất chợt cảm nhận được sức mạnh của sự vô phân biệt “Giống như khi tôi đưa tay ra để chạm và chữa lành vết thương ở chân như một phần của cơ thể mình, tôi cũng đưa tay ra để chạm và chữa lành vết thương của người khác như một phần của cơ thể tôi”.
Từ bi thực sự không có ranh giới và cấp bậc. Một nỗi buồn nhỏ nhất cũng đáng để thương như nỗi đau lớn nhất. Những người chúng ta yêu quý và cả những ai chúng ta khinh bỉ đều được đối xử bằng tình thương; những người vô tội hay những ai có lỗi cũng nên được bảo bọc trong tấm thảm của lòng từ bi.
Lòng từ bi như một tấm thảm được dệt từ nhiều sợi chỉ: bố thí, trì giới, xuất gia, trí tuệ, tinh tấn, nhẫn nhục, chân thật, phát nguyện, từ tâm và buông xả. Khi thực tập tất cả những đức tính này trong cuộc sống của mình, chúng ta chắc chắn có thể phát triển lòng từ bi vô lượng có khả năng chữa lành mọi khổ đau.
Lòng từ bi thực sự không được nuôi dưỡng bởi sự cách ly đối với khổ đau mà là bởi chính nơi ngọn lửa của nó. Không phải lúc nào ta cũng có giải pháp cho sự đau khổ hay khắc phục vấn đề. Tuy nhiên, chúng ta có thể cam kết duy trì sợi dây liên kết và lắng nghe sâu sắc đối với người khác. Từ bi không phải lúc nào cũng đòi hỏi những hành động anh hùng hay những điều đao to búa lớn. Trong những lúc khốn cùng nhất, sự hiện diện vô úy và lắng nghe chân thành của một người nào đó là điều cần thiết và quan trọng hơn cả. Nhận thức được sâu sắc hơn bởi vì chúng ta lắng nghe sâu sắc hơn những khổ đau của thế gian.
Từ bi không phải là một thiết bị kỳ diệu có thể ngay lập tức xua tan mọi đau khổ. Con đường từ bi là vị tha nhưng không phải duy tâm. Bước đi trên con đường này, chúng ta không cần phải từ bỏ cuộc sống của chính mình để tìm ra giải pháp cho tất cả những cuộc đấu tranh trên thế giới này, hoặc ngay lập tức cứu độ tất cả chúng sinh. Chúng ta chỉ cần tìm ra con đường để chuyển hóa tâm thức và mở rộng trái tim trong khoảnh khắc này. Con đường từ bi được vun đắp từng bước một. Mỗi bước đi ấy làm vơi đi ngọn núi sầu khổ trên thế gian này.
Tâm Hướng Phật/St!