Một câu danh hiệu Phật này phải niệm cho tốt. Bất kỳ trong tình cảnh nào, mọi lúc mọi nơi, dù xung quanh có ra sao, đều phải nhớ đến câu Phật hiệu, không để quên mất.
Kinh Phật diệt hết rồi thì lúc này: “Nhân dân siểm ngụy”. Siểm là không thật, Nguỵ là hư ngụy. “Nhân tâm dâm tà xảo trá, lại tạo ra các điều ác”, lại không chịu làm việc tốt lành.
“Do đó thiêu thống càng lớn”. Thống là thống khổ của cuộc sống hiện giờ, dữ dội như lửa thiêu càng lúc càng cháy. Chết rồi đều đọa địa ngục, tên địa ngục là Vô Gián.
Nên nói: “Lâu ngày càng kịch liệt”. Càng về sau căn tánh chúng sanh càng mỏng, tạo nghiệp càng nặng nề, đọa lạc càng khổ sở hơn. Chỗ này Niệm Lão cho rằng từ Chánh Pháp, Tượng Pháp, chuyển sang Mạt Pháp, thì khổ sở càng lúc càng thảm thiết càng dữ dội…
Và ta đã dần dần cảm nhận được, 9000 năm thời Mạt Pháp chúng sanh khó độ, chỉ có nhờ vào bộ kinh này (Kinh Vô Lượng Thọ) thôi. Vì sao vậy? Vì dứt phiền não rất khó.
Pháp môn này chủ trương đới nghiệp vãng sanh, nên có thể chẳng dứt phiền não, chỉ cần khống chế phiền não là được. Phiền não khống chế dễ nhưng đoạn trừ không dễ.
Hiện giờ chúng ta học theo Phật, không dứt được phiền não, nhưng nhất định phải hạ thấp phiền não, phải làm nhạt bớt đi thì việc chúng ta cầu sanh về Tịnh Độ sẽ dễ hơn, có cơ sở hơn, lúc lâm chung phiền não có thể không nổi lên.
Một câu danh hiệu Phật này phải niệm cho tốt. Bất kỳ trong tình cảnh nào, mọi lúc mọi nơi, dù xung quanh có ra sao, đều phải nhớ đến câu Phật hiệu, không để quên mất.
Nhất là khi tai nạn bất ngờ, hốt hoảng kinh hoàng sẽ quên câu niệm Phật, thì vô cùng vô cùng nguy hiểm. Nhớ là dù kinh hãi đến đâu vẫn phải một câu A Di Đà Phật niệm đến cùng.
Trích: Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa
Hoà Thượng Tịnh Không
Nam Mô A Di Đà Phật