Người khỏe niệm Phật thay cho người bệnh, vì thường người bệnh không tự niệm Phật được. Định nghĩa như vậy đúng không chư vị?
Chắc có lẽ ở đây chư vị biết cả rồi, nhưng bên ngoài còn có nhiều người chưa biết pháp vãng sanh. Nhiều người đi hộ niệm, nhưng lại lầm lẫn rằng pháp tu nào cũng hướng dẫn vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc.
Cho nên vấn đề này đặt ra nhằm xác định cho mọi người biết rằng: Vãng Sanh Tây Phương Cực Lạc không phải là tiêu điểm chung của Phật Giáo chúng ta, không phải pháp môn nào cũng qui hướng về đó, mà đây là mục đích độ sanh của Tịnh Độ Tông.
Là người khỏe niệm Phật thay cho người bệnh, vì thường người bệnh không tự niệm Phật được. Định nghĩa như vậy đúng không chư vị? – (Sai!). Sai thực sự!
Nhiều người giảng nghĩa theo chữ: “Hộ” là trợ giúp, “Niệm” là niệm Phật. “Hộ Niệm” là niệm Phật giùm cho người bệnh. Xin thưa với chư vị, không phải vậy đâu!…
Không ai có thể niệm Phật giùm cho ai được cả. Mà thực ra, người hộ niệm đến dìu dắt, hướng dẫn người bệnh để tự người bệnh thực hiện cho được đúng pháp, làm được những điều cần phải làm để họ vãng sanh. Những điều đó qui vào ba điểm sau đây:
- Một là, nhắc nhở người bệnh giữ vững niềm tin.
- Hai là, người bệnh phải phát tâm nguyện vãng sanh Tây Phương Cực Lạc tha thiết.
- Ba là, chính người bệnh phải thành tâm niệm A Di Đà Phật khi xả bỏ báo thân.
Nếu người bệnh làm được ba điều này thì được vãng sanh. Nếu người bệnh làm
không được thì mất vãng sanh, dẫu rằng, xin thưa thẳng với chư vị, người đó đã từng niệm Phật nhiều năm, nhiều tháng qua.
Ví dụ như chúng ta đây, hôm nay tại Niệm Phật Đường này chúng ta niệm Phật dẻo dai, mạnh dạn, ngon lành lắm… nhưng đến lúc lâm chung chúng ta làm không được chuyện này thì cũng không được vãng sanh.
Ngược lại, có nhiều người trong đời dù chưa từng niệm Phật qua, nhưng nếu có cơ duyên, lúc sắp lâm chung, lại gặp được ban hộ niệm, gặp được người khuyên họ niệm Phật cầu vãng sanh, bỗng dưng họ phát khởi lòng tin mãnh liệt, phát tâm niệm Phật chí thành, thiết tha cầu nguyện vãng sanh, nhiều khi người ta niệm Phật một tuần, hoặc một ngày thôi mà lại được vãng sanh đấy.
Người Dì của bác sĩ Phi mới vãng sanh ngày hôm qua, thoại tướng vô cùng tốt đẹp. Bà Cụ này không phải là người niệm Phật nhiều, mà bà Cụ là một người bệnh nằm trên giường khá lâu. Có một điều đáng khen là gia đình của Phi rất tin tưởng về Pháp Hộ Niệm. Trong những năm vừa qua, những pháp hội về Niệm Phật Hộ Niệm Vãng Sanh được tổ chức ở Vĩnh Long, Vũng Tàu, Sài Gòn, v.v… người trong gia đình của Phi đều tham gia rất tích cực. Thực sự đã có sự đóng góp công sức rất tích cực. Và gia đình của Phi cũng rất vững vàng trong vấn đề Hộ Niệm Vãng Sanh. Chính vì vậy mà người Dì, tức là bà Cụ Trần Thị Não, dù trước khi ra đi cũng bị trở ngại, bị oán thân trái chủ đánh phá khá nặng, nhưng sau cùng vẫn có kết quả khá tốt đẹp. Thật là một tin vui lớn.
Bà Cụ này ít tu, nhưng lại rất hiền lành. Khi biết được Pháp Môn Niệm Phật thì đã bệnh nằm trên giường bệnh hơn 20 năm rồi!… Diệu Âm này cũng có duyên với bà Cụ, là trong những lúc khó khăn nhất, thì Phi thường nhờ khai thị hướng dẫn.
Trước ngày ra đi, bà Cụ bị tình trạng có lẽ là oán thân trái chủ đánh phá, mắt bà trợn to ra, thất thần nhìn chăm chăm trên trần nhà, nhìn đến nỗi trông thấy thành một người hoàn toàn xa lạ.
Nhưng may mắn, khi điều giải xong thì bà Cụ hiền lại, mắt đen trong lại trông rất tươi tốt, rồi sau đó bà Cụ an lành ra đi. Khi ra đi xong được niệm Phật hộ niệm liên tục 12 tiếng đồng hồ, lưu lại thoại tướng tuyệt vời vô cùng.
Chư vị thấy rõ ràng đấy, Cụ Trần Thị Não này trước sau gì cũng phải niệm cho được câu A Di Đà Phật cầu vãng sanh mới ra đi được tốt lành. Nếu với tình trạng bị oán thân trái chủ báo đời, Cụ phải trợn mắt hãi kinh, nhưng hoàn toàn không hay, không biết, không niệm Phật được, hoàn toàn không nghe được lời khai thị hướng dẫn đường giải thoát, thì khi ra đi chắc chắn không cách nào có thể lưu lại cái thân tướng tốt đẹp như vậy đâu.
Cho nên vấn đề khai thị hướng dẫn rất quan trọng, xin chư vị cần chú ý. Khi giảng đến chương “Hướng Dẫn, Khai Thị”, Diệu Âm sẽ nói nhiều hơn. Khi hộ niệm gặp phải những trường hợp này chúng ta không thể nào khai thị theo kiểu nhừa nhựa, nói đều đều giống như mình đang nói chuyện với nhau như thế này được, mà nên dùng những lời nói thẳng, mạnh, vững… để giúp cho người bệnh giựt mình tỉnh ngộ.
Cũng giống như mình đang ngủ mê, bị ác mộng, nếu có người tới đánh thức mình, nhờ sự đánh thức đó mà giúp mình tỉnh dậy liền. Tỉnh dậy thì ngay lập tức phá hết tất cả các cơn ác mộng.
Hoặc có một tiếng trống, một tiếng hét, một tiếng gọi lớn, làm cho mình tỉnh dậy. Tỉnh dậy thì mình thoát khỏi cơn ác mộng đó đi. Cách xử lý cũng tương tự như vậy.
Vì cần đến phương pháp khai thị điều giải này, nên khi hộ niệm cho một người đang nằm trong bệnh viện thì rất khó thành công, khi gặp những trường hợp cần phải lớn tiếng nhắc nhở thì đành chịu thua, không ai cho phép mình lớn tiếng gây ồn trong bệnh viện, nên không cách nào có thể điều giải được.
Trong bệnh viện rất cần sự im lặng cho bệnh nhân nghỉ ngơi, không ai cho phép chúng ta tụ họp niệm Phật dài lâu, khai thị hướng dẫn ồn ào. Không thể khai thị hóa giải chướng nạn, không niệm Phật bên người bệnh thì người bênh không thể thực hiện được Pháp Niệm Phật Vãng Sanh, nên không thể vãng sanh được.
Nói tóm lại, trước sau gì người bệnh cũng phải tự niệm cho được câu A Di Đà Phật, mà niệm với lòng thành tâm, chí thành, chí kính và nguyện vãng sanh Tây Phương Cực Lạc thì người đó mới vãng sanh. Chính vì thế, nếu bảo rằng hộ niệm là niệm Phật thay người bệnh thì hoàn toàn không đúng pháp. Chúng ta cần xác định rõ ràng điều này.
Cư Sĩ Diệu Âm Minh Trị!