Tâm Hướng Phật
Sách Hay

Tích Truyện Đức Từ Thị Quán Thế Âm – Thích Tâm Hòa PDF

Tích Truyện Đức Từ Thị Quán Thế Âm là tập truyện nói về đức từ bi của Quán Thế Âm Bồ Tát, HT Thích Tâm Hòa biên soạn.

Trích 3 câu chuyện trong Tích Truyện Đức Từ Thị Quán Thế Âm

Niệm Quán Âm Thoát Được Thuỷ Tai

Nước lũ cuốn, người người vong mạng
Giữa biển sâu, hiện Phật Quán Âm
Niệm quán âm thoát được thuỷ tai

Xưa kia, có người con nhà họ Lưu, thường ngày chàng tín ngưỡng đức Quán Thế Âm. Hôm nọ anh phát tâm đi triều bái Phổ Đà Sơn. Khi trở về, thuyền đi đến giữa dòng Liên Hoa Dương Hải thì gặp một trận cuồng phong dữ dội. Trong lúc mọi người đang hoảng loạn tìm cách thoát thân, bỗng nhiên anh thấy có ba đóa hoa sen vượt lên khỏi mặt nước biển, lớn bằng bánh xe.

Một đóa có Thiện Tài đồng tử đứng trên, một đóa có Long Nữ đứng trên, riêng có một đóa hoa sen lớn đặc biệt do đức Quán Thế Âm ngự tọa, đầy đủ diệu tướng trang nghiêm, thanh tịnh phi thường. Nhân đấy, chàng họ Lưu nhất tâm cung kính lễ bái.

Trận cuồng phong mỗi ngày một lớn, khiến cho thuyền lật úp, mọi người trên thuyền đều bị chết trôi. Duy chỉ có chàng họ Lưu trong lúc nguy hiểm đó, anh cảm giác như ai đang cõng mình chạy đi thật nhanh, đi đến một chỗ nào đó liền thả anh xuống. Khi mở mắt anh thấy mình đang ở trước cửa nhà.

– Quái lạ thay! Núi Phổ Đà cách nhà anh hơn hai nghìn dặm đường, vậy mà trong tích tắc anh liền được trở về nhà. Chàng họ Lưu tự nghĩ.

Khi mẹ anh ra mở cửa, anh liền chạy vào nhà thuật lại cho mẹ nghe. Từ đó cả hai mẹ con càng tin sâu vào danh hiệu của Bồ-tát và tinh tấn hành trì. Nhờ vào sự gia hộ của Tam bảo mà anh như được tái sinh từ cõi chết trở về.

Lại có một gia đình đang lo việc song hỷ, cưới hỏi rước dâu cho con. Trong nhà ngoài ngõ rộn ràng đông đảo, kẻ ra người vào náo nhiệt, tưng bừng.

Bỗng đâu mây đen kéo về vây kín cả bầu trời, không gian tối đen như mực. Sấm sét đánh dội ầm ầm, mưa như trút nước, tầm tã suốt ngày. Mọi người đang vất vả tìm chỗ trú mưa, người trong làng cấp báo loan tin:

– Nước làm vỡ đê rồi! Bà con hãy mau đắp đê ngăn lũ. Hãy sơ tán trẻ em và người già đi nơi khác! Mau lên! – Tiếng la thất thanh hòa cùng tiếng sét vang dội cả một vùng.

Nhưng không còn kịp nữa. Dòng thác lũ cuồn cuộn, ồ ạt tràn về, làng mạc bỗng chốc chìm trong biển nước mênh mông. Tang điền tức khắc biến thành thương hải. Người chết kể cả ngàn vạn, duy chỉ có mỗi mình người con dâu là ngồi bình yên trên một chiếc ghế chẳng chìm, chẳng úp, xuôi dòng trôi đi. Dòng nước đưa nàng dạt vào một đám cây to, may mắn thay có người cứu vớt.

Vậy là nàng thoát chết.

Họ nhà chồng thấy nàng còn sống vừa mừng nhưng cũng vừa ngạc nhiên, cho là chuyện lạ thường nên hỏi thăm:

– Nước lũ cuốn trôi cả người và vật, xác chết không sao đếm nổi, vậy mà sao con vẫn còn được bình an, hả con? Người trưởng tộc hỏi.

Cô kính cẩn thưa qua:

– Vốn là nhà ba má con tín ngưỡng và hành trì danh hiệu Bồ-tát Quán Thế Âm đã lâu. Khi nước tràn đến, con ngồi yên trên ghế, nhắm hai mắt một lòng trì niệm danh hiệu Ngài. Nhờ đó mà được Ngài cứu thoát.

Pháp Trí Hòa Thượng Thoát Hỏa Tai

Lửa cháy mạnh, cuồng phong dữ dội
Niệm Quán Âm, lửa tắt, gió ngưng.

Trong thời đại Dao – Tần, có Hòa thượng Pháp Trí. Một hôm, có việc cần Ngài phải đi xa. Khi đi qua một vùng hoang vắng, mênh mông có nhiều lau sậy, lắm cỏ rậm rạp, lại nhằm mùa nắng gió. Ngay khi ấy có người đốt cỏ, lửa cháy mạnh. Đột nhiên một trận cuồng phong từ đâu thổi tới dữ dội, làm cho lửa cháy lan khắp nơi. Chung quanh Hòa thượng được bao bọc toàn là lửa, không còn nơi nào tránh né.

Ngài bèn ngồi xuống, xếp bằng hai chân, nhất tâm xưng niệm danh hiệu Bồ-tát: “Nam mô Quán Thế Âm Bồ-tát”. Giây lát, lửa cháy gần đến bên Ngài, tự nhiên Ngài cảm thấy trong cơ thể phát ra một luồng hơi nóng, liền đó Ngài ngất xỉu, giây lâu mới tỉnh lại.

Khi tỉnh dậy Ngài hết sức ngạc nhiên khi thấy những lùm cây lau cách Ngài chừng ba thước đều bị cháy trụi thành tro, mà trong ba thước chưa hề cháy tới. Nhờ đấy Ngài được khỏi nạn chết thui. Ngài thầm nghĩ đó chính là oai đức thần thông của Quán Thế Âm Bồ-tát mới khiến được như vậy. Nếu Ta chẳng biết xưng niệm thời đã vong mạng lâu rồi!

Dạ Xoa Ăn Thịt Người

Quỷ đầy trong cõi tam thiên
Niệm danh Bồ-tát bình yên, an nhàn

Thuở xưa có một vương quốc giáp ranh với vùng đất do quỷ Dạ xoa cai trị. Để tránh thảm họa cho dân chúng nhà vua đã kết tình bang giao cùng với chúa quỷ.
Nhưng do tính khí hung tàn, bạo ngược quỷ nào chịu giữ lời hứa. Chúng cứ ngang nhiên bắt người trong làng ăn thịt.

Để cứu vãn tình hình, nhà vua lại một lần nữa cùng chúa quỷ thương thuyết. Nhà vua nói:

– Thưa chúa quỷ, dân trong nước tôi vốn hiền lương, lo chí thú làm ăn nào ai dám xâm phạm đến chúa quỷ. Vậy mà chúa quỷ cứ mãi quấy nhiễu làm dân chúng hoang mang. Nay xin chúa quỷ niệm tình lân bang hai nước mà suy xét lại cho chúng tôi nhờ.

Chúa quỷ nghe nói phừng phừng nổi giận, nhe nanh, dậm cẳng, lớn tiếng quát:

– Ta là quỷ vương ở vùng này. Đất của các ngươi vốn do ta cai quản. Nay nếu muốn yên ổn sinh sống thì mỗi ngày phải nộp cho ta một mạng người để ta làm thức ăn.

Nhà vua không còn cách nào khác, vì sức yếu thế cô nên đành câm lặng mà chấp nhận.

Thế là từ đó trở về sau mỗi gia đình phải thay phiên cống nạp một đồng tử cho chúa quỷ. Lệnh này do vua ban ra nên không gia đình nào tránh khỏi.

Hôm nọ, đến lượt nhà họ Mạnh. Nhà này từ xưa vốn tiếng hiền lương phúc hậu. Bao đời Mạnh gia luôn hòa thuận, trên dưới trong ngoài rất mực đàng hoàng. Lại thêm tin tưởng, phụng thờ đức Quán Thế Âm Bồ-tát chí thành, chí kính.

Thế nhưng, hiếm muộn thay gia đình chỉ có một đứa con trai vừa tròn bảy tuổi. Nay vì lẽ công bằng, vì an nguy cho trăm họ nên cũng đành nuốt nước mắt mà thi hành theo ác lệ.

Hai vợ chồng buồn tủi, trách số phận hiếm hoi. Người vợ nghẹn ngào nói:

– Gia đình ta may mắn lắm mới sinh được một đứa con trai để nối dòng nối dõi. Thế mà nay phải nạp cho quỷ vương thật thiếp không đành lòng. Nghĩ đến đây người vợ ôm mặt khóc.

Người chồng thở ngắn thở dài, suy đi nghĩ lại, tiến thoái lưỡng nan. Lắc đầu ngao ngán nói:

– Trời ơi, là trời! Sao ông bất công quá vậy! Phen này gia đình tôi đành phải tuyệt tự, tuyệt tôn rồi ông thấy chưa!

Vừa dứt lời từ trên không trung sấm sét đùng đùng vang dội, mây đen giăng kín bầu trời, mưa tuôn xối xả như báo hiệu cho một ngày buồn của gia đình họ Mạnh.

Đến chiều trời vẫn còn mưa. Người chồng lúc này ruột như ai xé. Phần thương con, phần thương dân chúng. Ông suy nghĩ:

– Phen này phải bạo gan xin nhà vua điều đình với quỷ vương một chuyến xem sao! May ra nhờ ơn gia hộ của Bồ-tát mà mọi việc êm xuôi.

Nghĩ rồi ông liền chạy một mạch đến yết kiến vua và tâu:

– Muôn tâu bệ hạ, gia đình con duy nhất có mỗi một thằng con trai để truyền đăng hương lửa tổ tiên, nay cống nạp cho quỷ vương thật dạ không đành. Mong bệ hạ mở lượng hải hà suy xét giùm cho chúng con nhờ, con xin đội ơn bệ hạ.

Vua nói:

– Nhân dân ai chẳng tham sống sợ chết, trẫm đâu nên vì gia đình ngươi mà phải tội thiên vị với muôn dân. Thôi số trời bắt vậy ngươi cũng an lòng mà chịu để trăm họ được nhờ.

Mạnh công lủi thủi trở về. Nhìn thấy đứa con hồn nhiên đang cùng với mẹ ê a trì niệm danh hiệu Quán Thế Âm trên Phật điện mà lòng Mạnh công tan nát.

Mạnh công ôm con vào lòng lần cuối, rồi nát gan dứt ruột mà dắt con bỏ ngoài đồng trống lúc ban đêm. Cảnh vật về đêm nơi thôn quê vốn đã buồn nay lại càng buồn thêm. Tiếng côn trùng rỉ rã kêu thương hòa với tiếng khóc than thảm thiết làm cho vùng núi âm u hoang vắng lạ thường.

Dắt con trên tay, Mạnh công hết lòng khuyên con hãy cố gắng chuyên tâm trì niệm đức Quán Thế Âm rồi Ngài sẽ cứu cho thoát nạn.

Đứa bé tuy còn nhỏ mà cậu biết nghe lời. Vui vẻ làm theo lời cha dạy. Còn mạnh công sau khi vứt “viên ngọc minh châu” ra ngoài gò hoang xong, trở về nhà ông liền tụng kinh Phổ Môn và niệm danh hiệu Bồ-tát suốt đêm.

Trở lại vấn đề cậu bé. Sau khi cha đi về cậu một mình ở lại. Trong lòng vẫn chưa biết việc gì sẽ xảy ra. Cậu hồn nhiên gõ mõ niệm Quán Âm.

Lạ thay! Suốt đêm hôm đó quỷ vương không hề dám đến gần cậu bé. Nó tức tối quay về định bụng hôm sau sẽ đến giết nhà vua. Nó thầm nghĩ:

– Không biết thằng nhỏ này đọc thần chú gì mà làm ta cay mắt và nhức đầu quá!

Sáng hôm sau, Mạnh công dò tìm ra gò hoang xem tin tức. Ông vui sướng khi thấy con mình vẫn còn sống và đang nằm ngủ trên một nệm rơm ấm áp. Mạnh công liền bế con chạy đến cho nhà vua hay tin rồi kể hết sự tình.

Nhà vua từ đó mới tin Phật pháp, ra lệnh cho nhà nhà phải tụng kinh Phổ môn và niệm danh Bồ-tát Quán Thế Âm. Nhờ vậy mà đất nước được yên bình thoát khỏi nạn quỷ Dạ xoa.

Mời quý bạn đọc trọn bộ Tích Truyện Đức Từ Thị Quán Thế Âm – Thích Tâm Hòa biên soạn tại file PDF dưới đây.

[pvfw-embed viewer_id=”5277″ width=”100%” height=”600″ iframe_title=”Tâm Hướng Phật” zoom=”auto” pagemode=”none”]

Bài viết cùng chuyên mục

Sử 33 vị Tổ Thiền Tông Ấn Hoa PDF – HT Thích Thanh Từ dịch

Định Tuệ

Nhân quả phụ giải Lương Hoàng Sám – cư Sĩ Quả Khanh

Định Tuệ

Địa ngục du ký PDF – Thánh Hiền Đường – Phật sống Tế Công

Định Tuệ

Lược giảng Kinh Pháp Bảo Đàn – Hòa Thượng Tuyên Hóa PDF

Định Tuệ

Ngài Pháp Sư Tịnh Không – Thích Đồng Bổn biên soạn – Sách PDF

Định Tuệ

An Sĩ Toàn Thư – Khuyên người bỏ sự tham dục trọn bộ PDF

Định Tuệ

Địa Tạng Bồ Tát Bổn Tích Linh Cảm Lục PDF – Liêu Nguyên dịch

Định Tuệ

Khai Thị Quyển 6 – Hòa Thượng Tuyên Hóa – Sách PDF

Định Tuệ

Thái Thượng Cảm Ứng Thiên – Vựng Biên trọn bộ PDF

Định Tuệ

Viết Bình Luận