Thân thể chúng ta có phần nào không từ máu xương cha mẹ chia cho? Có phần nào không nhờ công ơn dưỡng dục của cha mẹ tạo thành?
Hiếu kinh của Nho gia viết: “Thân thể, phát, phu, thọ chi phụ mẫu; bất cảm hủy thương, hiếu chi thủy dã” nghĩa là “Thân thể, tóc da, nhận từ cha mẹ; không thể (tùy tiện) để bị thương tổn; đó là khởi đầu của hiếu đạo”.
Sách Đệ Tử Quy viết: “Thân hữu thương di thân ưu, đức hữu hương di thân tu” nghĩa là: “Nếu thân thể của chúng ta bị thương, thì cha mẹ sẽ lo âu. Nếu đức hạnh của chúng ta không tốt, thì cha mẹ cũng cảm thấy tủi hổ.”
Thân thể chúng ta có phần nào không từ máu xương cha mẹ chia cho? Có phần nào không nhờ công ơn dưỡng dục của cha mẹ tạo thành?
Nhìn con cái mạnh khỏe xinh tươi, lòng mẹ cha mừng vui thơi thới, chẳng quản chính thân mình ngày một tiều tụy già nua để bảo bọc đàn con. Nếu thấy các con gầy ốm thì cha mẹ lo lắng, sợ hãi quên ăn.
Xưa ông Mạnh Vũ Bá hỏi về đạo hiếu, thầy Khổng Tử dạy: “Phụ mẫu duy kỳ tật nhi ưu” (Cha mẹ chỉ lo về tật ấy). Tật ấy là chơi bời phóng đãng, dâm dục, thủ dâm, còn những tật khác đều chưa lấy làm lo lắm!
Những kẻ đắm say trong sắc dục khiến sinh lực tiêu hao, thần trí vô dụng, khác gì đang tự sát, cha mẹ biết được có thể không đau buồn ư? Dẫu sức khỏe hình hài chưa lộ rõ sự suy hao thì cũng nỡ đang tâm đem tấm thân châu ngọc được đổi bằng sinh mệnh của cha mẹ, đốt tiêu vào những thú dâm đãng hay sao? Đem băng thanh ngọc khiết ném vào bùn nhơ đê tiện. Như vậy là đại bất hiếu, đại ngu si!
Mỗi khi dâm dục, hãy nhớ để có thân ta mẹ phải mang nặng đẻ đau, cha phải cần lao làm việc, song thân vì nuôi nấng ta mà chịu bao nhọc nhằn, tạo bao tội nghiệp.
Vì vậy kẻ làm con khi còn nhỏ phải hiếu đễ chăm học, lúc lớn phải chí thú lập thân để phụng dưỡng mẹ cha, chớ sa vào thói hư tật xấu đến nỗi táng thân bại nghiệp, chưa báo thâm ân đã khiến huyên đường tủi nhục.
Công ơn cha mẹ to lớn hơn trời biển, trọn đời khắc cốt ghi tâm lo không báo nổi, lẽ nào lại làm những việc dâm ô, đại ác khiến gia môn ô nhục.
Trong Kinh Đại Báo Ân Phụ Mẫu, Đức Phật dạy rằng: “Trong lúc bình sinh, mẹ nhiều lần sinh nở, nuôi nấng con thơ, tổn bao khí huyết, mỗi một kỳ sinh, máu đặc trong mình chảy ra sáu đấu, mỗi người con bú, tám thùng bốn đấu sữa trong mình, giảm mất tinh anh, cho nên xương nhẹ và có sắc đen”.
Tâm Hướng Phật/St!