Đức Phật dạy rằng: Chúng con nên biết, Kinh này là Kinh Đại Báo Phụ Mẫu Trọng Ân Chi Kinh. Tất cả chúng sinh, thảy đều nên tụng, khi ấy đại chúng, nghe Phật nói rồi, tin kính phụng hành, lễ tạ mà lui.
Trích đoạn trong Kinh
Phật bảo A-Nan, ơn đức mẹ cha, gồm có mười điều, phải luôn ghi nhớ dốc lòng báo đáp. Những gì là mười ân?
– Ân thứ nhứt: Mẹ cưu mang nặng nhọc, giữ gìn bảo toàn cho con.
– Ân thứ hai: Mẹ sinh đẻ đớn đau muôn nghìn cay đắng.
– Ân thứ ba: Mẹ sinh con chỉ biết có con quên nghĩ đến mình.
– Ân thứ tư: Mẹ nuốt đắng ; nhả ngọt cho con.
– Ân thứ năm: Bên ướt mẹ chịu, bên ráo con lăn.
– Ân thứ sáu: Mẹ ẵm bồng, bú mớm cho con lúc còn thơ ấu.
– Ân thứ bảy: Mẹ chịu bao dơ dáy, tắm rửa giặt giụa.
– Ân thứ tám: Xa con một phút, mẹ trông nhớ khôn nguôi,
– Ân thứ chín: Mẹ nuôi nấng con mà cam lòng tạo bao ác nghiệp.
– Ân thứ mười: Mẹ suốt đời lo lắng cho con.
ÂN THỨ NHỨT
Cưu mang nặng nhọc, gìn giữ bảo toàn cho con!
Nhân duyên nhiều kiếp nặng,
Mới vào mẫu bào thai,
Tháng đầy sinh năm tạng,
Bảy bảy sáu tinh khai.
Thân nặng như non nhạc,
Động tịnh sợ phong tai,
Áo the đành xốc sếch,
Gương sáng biếng trang đài.
ÂN THỨ NHÌ
Sinh đẻ đớn đau, muôn ngàn cay đắng !
Cứu mang mười tháng trọn,
Sinh nở đã đến kỳ,
Bình minh lâm bịnh nặng,
Chiều mê mệt lâm ly.
Lo lắng lòng sợ sệt,
Sầu não lệ thâm y,
Ngậm ngùi bảo quyến thuộc,
Tử thần sớm dắt đi.
ÂN THỨ BA
Sinh con chỉ biết có con quên nghĩ đến mình !
Những ngày mẹ sinh con,
Ngũ tạng sưng phù ra,
Thân tâm đều mê mẩn,
Máu huyết ướt chan hòa.
Sinh rồi mong con mạnh,
Vui mừng dạ thiết tha,
Đương mừng lo lại đến,
Con ốm lòng mẹ đau.
ÂN THỨ TƯ
Nuốt đắng nhả ngọt cho con !
Mẹ, cha tình non biển
Thương con lòng chẳng nguôi.
Nhả ngọt nào có tiếc.
Nuốt đắng chẳng rùng môi
Dạ mến yêu chân thật
Ơn sâu khó đắp bồi
Những mong con no ấm
Mẹ đói, rách cũng vui.
ÂN THỨ NĂM
Bên ướt mẹ chịu bên ráo con lăn!
Chỗ ướt mẹ nằm lên
Ấm, ráo để con thơ
Hai vú phòng đói khát
Hai tay che gió hàn
Đêm đêm mẹ mất ngủ
Thương con sánh ngọc vàng
Những mong con vui vẻ
Lòng mẹ mới được an.
ÂN THỨ SÁU
Ẵm bồng bú mớm cho con lúc còn thơ ấu !
Đức mẹ dày như đất
Ân cha thẳm tợ trời
Nuôi con đều bình đẳng
Lòng mẹ chẳng chia phôi
Không ghét con mù, điếc
Không hiềm tật chân tay
Con cùng chung máu mủ
Lòng thương chẳng đổi thay
ÂN THỨ BẢY
Chịu bao dơ dáy tắm rửa giặt giụa!
Vốn người có nhan sắc
Lại thêm phấn, sáp, bông
Mày xanh như liễu lục
Má đỏ tợ sen hồng
Giặt dũ khăn cùng tã
Dơ dáy chẳng đổi dung
Mong sao quần áo sạch
Tóc búi gọn là xong.
ÂN THỨ TÁM
Xa con một phút lòng mẹ khôn nguôi!
Tử biệt lòng không nhẫn
Sinh ly đôi ngã đường
Con đi xa muôn dặm
Lòng mẹ ở cố hương
Ngày đêm thường tưởng nhớ
Tất dạ quặn can trường
ÂN THỨ CHÍN
Vì nuôi nấng con mà tạo bao điều ác nghiệp!
Mẹ, cha dày gian khổ
Công lao sánh tợ trời
Bế bồng cùng nuôi nấng
Mong con vui ăn chơi
Nhường cơm con no lòng
Mẹ đói rách vẫn vui
Lớn khôn tìm đôi lứa
Gây dựng cho nên người
ÂN THỨ MƯỜI
Suốt đời thương mến lo lắng cho con!
Công đức mẹ cùng cha
Cao thâm tợ hải hà
Đứng, đi lòng thương trẻ
Nhớ nghĩ lúc gần xa
Mong cho ân oán hết
Mẹ cha trăm tuổi già
Vẫn thương con tám chục
Đến chết còn thiết tha.
Mời quý bạn đọc tụng Kinh Đại Báo Phụ Mẫu Trọng Ân – HT Huyền Tôn dịch tại file PDF dưới đây.
Xem màn hình rộng