Phàm phu đời Mạt muốn chứng thánh quả mà chẳng nương theo Tịnh Độ thì đều là cuồng vọng! Tham Thiền dẫu đạt đến địa vị “minh tâm kiến tánh, kiến tánh thành Phật” thì vẫn là phàm phu…
“Phàm phu đời Mạt muốn chứng thánh quả mà CHẲNG NƯƠNG theo Tịnh Độ thì đều là CUỒNG VỌNG! Tham Thiền dẫu ĐẠT ĐẾN địa vị “minh tâm kiến tánh, kiến tánh thành Phật” thì VẪN LÀ PHÀM PHU, CHƯA PHẢI LÀ THÁNH NHÂN!
Quang cực tầm thường, kém cỏi, thiếu học vấn, nhưng thật sự giữ được thái độ “chẳng bị xoay chuyển bởi ngôn ngữ, văn tự của kinh giáo, tri thức!” Nếu ông chịu tin tưởng, hãy dốc sức nơi pháp dễ thực hiện, dễ thành tựu!”
(Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Tam Biên, quyển 2, Thư trả lời cư sĩ Tạ Huệ Lâm)
—————————
“Có kẻ nói: “Thiền Tông minh tâm kiến tánh, đạo lý kiến tánh thành Phật chẳng phải là rất hay ư?” Trọn chẳng biết kiến tánh thành Phật chính là THẤY ĐƯỢC vị Phật thiên chân trong Tự Tánh thì gọi là “thành Phật”, hoàn toàn CHẲNG PHẢI là thành vị Phật rốt ráo VIÊN MÃN PHƯỚC HUỆ!
Vì sao vậy? Là vì người trong Tông Môn (Thiền Tông) khi công phu đạt đến mức KHAI NGỘ liền biết CHÂN TÁNH của chính mình lẫn người khác vốn GIỐNG HỆT như Phật, vì thế gọi là “kiến tánh thành Phật”.
Nhưng những PHIỀN NÃO THÔ – TẾ của người ấy còn CHƯA ĐOẠN MẢY MAY nào, chẳng qua là có thể THƯỜNG TỰ GIÁC CHIẾU, CHẾ NGỰ PHIỀN NÃO, XỬ SỰ GẦN GIỐNG với bậc thánh nhân.
Nếu ĐÁNH MẤT công phu giác chiếu, KHÔNG CHẾ NGỰ ĐƯỢC phiền não, bèn TẠO NGHIỆP SO VỚI NGƯỜI KHÁC lại càng DỮ DỘI HƠN, vì trong phiền não của kẻ ấy có CHEN LẪN SỨC MẠNH KHAI NGỘ, biến thành cuồng huệ.
Bởi đó, NĂNG LỰC TẠO NGHIỆP cũng MẠNH MẼ DỊ THƯỜNG. Như vậy thì không những chẳng có hy vọng thành Phật, mà còn phải đọa lạc trong ba đường ác. Vì thế, người ĐÃ KHAI NGỘ càng phải RA SỨC TẤN TU, LUÔN LUÔN GIÁC CHIẾU.
Đến khi ĐOẠN SẠCH Kiến Tư phiền não mới là lúc liễu sanh thoát tử, hoàn toàn chẳng phải là hễ ngộ liền liễu! Giống như Ngũ Tổ Giới và thiền sư Thảo Đường Thanh thuở trước, do NGỘ RỒI nhưng CHƯA CHỨNG, vẫn KHÔNG TRÁNH KHỎI nỗi khổ LUÂN HỒI. Vết xe đổ rành rành, chẳng thể không biết! Nếu nói là “thật sự thành Phật” thì lại càng sai rất xa!”
(Trích Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Tam Biên, quyển 1, Thư trả lời cư sĩ Châu Chí Thành)
—————————
Cần phải biết Phật pháp có vô lượng pháp môn, tu đến tột cùng thì ĐỀU liễu thoát sanh tử được, nhưng mà ngay đời này có thể chắc chắn thoát được sanh tử thì chỉ có DUY NHẤT một môn Tịnh Độ.
(Tam biên hạ, Duyên khởi của Hội Phật giáo Tịnh nghiệp ở miếu Viên Gia tại Dư Đông, Nam Thông) – Ấn Quang Đại Sư –
Thật ra khi đoạn được kiến tư hoặc chứng bậc thánh (A La Hán tiểu thừa, Bồ Tát Thất Tín đại thừa) thoát khỏi phần đoạn sanh tử, vẫn cần cầu sanh Tây Phương. Nhờ đại nguyện A Di Đà nhiếp trì, cùng sự giáo hóa của các Phật Bồ Tát bên cõi đó, chóng lên Diệu Giác.
Tâm Hướng Phật/St!