Tâm Hướng Phật
Lời Phật Dạy

Kinh Kim Quang Minh Quyển 5: Phẩm Tứ Thiên Vương quán sát trời người

Kinh Kim Quang Minh hay Kinh Kim Quang Minh Tối Thắng Vương, Ánh Sáng Hoàng Kim. Dưới đây là nội dung Phẩm Tứ Thiên Vương quán sát trời người.

QUYỂN 5
PHẨM 11: TỨ THIÊN VƯƠNG QUÁN SÁT TRỜI NGƯỜI

Bấy giờ bốn vị: Đa Văn thiên vương, Trì Quốc thiên vương, Tăng Trưởng thiên vương, Quảng Mục thiên vương, đồng từ chỗ ngồi trong chúng đứng dậy, áo lộ vai phải, quì gối chắp tay, cung kính đảnh lễ chân Phật rồi bạch: “Bạch đức Thế Tôn! Kinh Kim quang minh tối thắng vương này, được các đức Phật nghĩ nhớ tư duy, bồ-tát cung kính, trời rồng cúng dường, thiên chúng ưa thích, các vị trời hộ thế luôn ca ngợi, Thanh văn và Độc giác cùng thọ trì. Kinh này chiếu sáng cung điện cõi trời, ban cho chúng sanh niềm vui tối thắng, chấm dứt khổ đau trong đường địa ngục, ngạ quỉ súc sanh; đoạn trừ tất cả những nỗi sợ hãi, đẩy lui tất cả những kẻ oán địch; những lúc đói kém thì khiến được mùa, gặp lúc ốm đau thì giúp lành bệnh, tất cả tai biến, trăm ngàn khổ não đều được tiêu trừ.

Bạch đức Thế Tôn! Kinh Kim quang minh này có năng lực làm cho an ổn lợi lạc như thế, cúi xin Thế Tôn ngay trong chúng hội, giảng nói kinh này để chúng con cùng quyến thuộc nhận được pháp vị cam lộ vô thượng, khiến cho khí lực sung mãn, thêm lớn uy quang, tinh tấn dõng mãnh, thần thông tăng trưởng.

Bạch đức Thế Tôn! Thiên vương chúng con tu tập chánh pháp, luôn thuyết chánh pháp, luôn dùng chánh pháp giáo hóa thế gian. Chúng con khiến cho thiên, long, dạ-xoa, càn-thát-bà, a-tu-la, yết-lộ-trà, câu-bàn-trà, khẩn-na-la, mạc-hô-lạc-già và các quốc vương luôn dùng chánh pháp giáo hóa nhân dân, ngăn chặn điều ác, đuổi dẹp tất cả những loài quỉ thần không có từ bi, hút tinh khí người.

Bạch đức Thế Tôn! Vì nguyên nhân này mà chúng con được gọi là Hộ Thế. Lại nữa trong châu Diêm-phù-đề này, nếu quốc gia nào bị giặc xâm lấn, đói kém dịch bệnh hoành hành khắp nơi, vô lượng trăm ngàn tai ách xảy ra, thì chúng con sẽ cung kính cúng dường kinh Kim quang minh; nếu có tì-kheo pháp sư thọ trì đọc tụng kinh này, thì bốn thiên vương cùng đến nơi đó để thức tỉnh và khuyến thỉnh vị ấy. Vị pháp sư ấy nhờ sức thần thông thức tỉnh mà đến nước kia giảng nói rộng rãi kinh Kim quang minh. Nhờ năng lực kinh mà trăm ngàn tai họa đều tiêu trừ.

Bạch đức Thế Tôn! Bí-sô pháp sư thọ trì kinh này đến một nước nào, thì kinh này cũng đã đến nước ấy. Bấy giờ quốc vương cần phải đến chỗ vị bí-sô kia lắng nghe thuyết giảng, nghe rồi vui mừng, cung kính cúng dường bí-sô pháp sư, tận tâm bảo vệ để không bị hại, hầu giúp vị ấy thuận tiện giảng nói, làm lợi tất cả.

Bạch đức Thế Tôn! Vì kinh vua này, cho nên chúng con một lòng bảo vệ vua và nhân dân của quốc gia ấy không còn tai họa, thường được an ổn. Nếu có bí-sô cùng bí-sô-ni, ô-ba-sách-ca, ô-ba-tư-ca thọ trì kinh này, thì quốc vương nên cúng dường tất cả những vật cần dùng, không để thiếu thốn; bấy giờ chúng con sẽ giúp quốc vương và đất nước ấy luôn luôn an ổn, không có tai họa. Nếu vua cúng dường, cung kính tôn trọng những người thọ trì đọc tụng kinh này, thì chúng con sẽ khiến cho các vị quốc vương nước khác ca ngợi cung kính, tôn trọng bậc nhất”.

Nghe Phật thuyết xong, đại chúng vô cùng vui mừng, cung kính thọ trì.

Chú thích:

[1] Tần-bà: quả của cây bimba, Trung Quốc dịch là Tương tư. Quả có màu đỏ tươi.

[2]Sa-la: một loại cây cao thuộc họ long não, sanh trưởng ở vùng nhiệt đới như Ấn Độ… Cây cao khoảng ba mươi hai mét, lá hình bầu dục, nhưng đầu nhọn, dài khoảng mười sáu đến hai lăm phân, rộng khoảng từ mười đến mười sáu phân; hoa nhỏ, màu vàng nhạt. Thân cây cho gỗ cứng chắc, có thể dùng trong xây dựng; nhựa cây này có thể dùng thay thế nhựa tùng, có thể ép quả lấy dầu.

[3] Hữu Đảnh: tầng trời thứ chín thuộc Tứ thiền của cõi Sắc, là đỉnh cao nhất của thế giới hữu hình. Ngoài ra, Hữu Đảnh cũng chỉ cho tầng trời thứ tư của cõi Vô Sắc, tức là cõi Phi Phi Tưởng Xứ, vì tầng trời này là đảnh, cao nhất của ba cõi.

[4] Hữu lậu: lậu nghĩa là rỉ chảy, tên khác của phiền não, vì phiền não từ sáu căn của chúng sanh rỉ chảy không dừng, khiến trôi lăn trong thế giới mê vọng, không có ngày chấm dứt.

[5] Vô lậu: không còn phiền não rỉ chảy, thanh tịnh vô vi.

[6] Đệ nhất nghĩa: chân lí sâu xa, nhiệm mầu, vượt trên tất cả pháp.

[7] Sáu giặc: sáu trần: sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp. Vì sáu trần lấy sáu căn làm môi giới cướp đoạt tất cả pháp thiện, nên dụ như giặc.

[8] Sáu căn: sáu giác quan: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý.

[9] Tri, Tác giả: Tri tức Tri giả, chủ thể nhận biết; Tác giả tức chủ thể tạo tác.

[10] Dị quả: quả dị thục, tức quả báo thành hình ở một thời gian khác.

[11] Năm uẩn: năm yếu tố tạo thành tất cả pháp hữu vi: sắc uẩn, thọ uẩn, tưởng uẩn, hành uẩn, thức uẩn.

[12] Tha Hóa Tự Tại: tầng trời thứ sáu trong sáu tầng trời cõi Dục. Cõi trời này lấy cảnh dục do các cõi trời thấp hơn biến hóa ra để làm niềm vui của mình, nên gọi là Tha Hóa Tự Tại.

[13] Phàm phu dị sanh: hàng phàm phu luân hồi trong ba cõi, nhận lãnh nhiều loại quả báo khác nhau. Hoặc nói dị sanh tức tên gọi khác của phàm phu.

[14] Đại kiếp: một chu kì thành trụ hoại không, tức thời gian tám mươi lần tăng giảm; Cựu dịch tương đương bốn trung kiếp. Tân dịch tương đương tám mươi trung kiếp.

Mời bạn đọc tụng trọn bộ Kinh Kim Quang Minh tại: Kinh Kim Quang Minh Tối Thắng Vương trọn bộ PDF

Bài viết cùng chuyên mục

Phẩm thứ 37: Sai Ma – Hiền Ngu Nhân Duyên Kinh

Định Tuệ

Phẩm thứ 41: Ư Bà Tư – Hiền Ngu Nhân Duyên Kinh

Định Tuệ

Kinh Pháp Cú phẩm ngu và hình vẽ minh họa

Định Tuệ

Kinh Vô Lượng Thọ phẩm thứ tư: Pháp Tạng nhân địa

Định Tuệ

Kinh Vô Lượng Thọ phẩm thứ 26: Lễ cúng thính Pháp

Định Tuệ

Thần chết sát bên cửa, hãy còn bận lăng xăng

Định Tuệ

Phẩm thứ 29: Phú Na Kỳ – Hiền Ngu Nhân Duyên Kinh

Định Tuệ

Phẩm thứ mười tám: Xuất gia công đức – Hiền Ngu Nhân Duyên Kinh

Định Tuệ

Kinh Pháp Hoa: Phẩm An Lạc Hạnh thứ mười bốn

Định Tuệ

Viết Bình Luận