Tu hành trong thế gian này vô cùng khó khăn, khó khăn lớn nhất là thọ mạng quá ngắn, tức là nói thời gian chúng ta tu học không đủ, còn chưa thành công, thọ mạng đã hết rồi.
Đời sau sanh làm người, được tiếp tục mang thân người, tối thiểu bị gián đoạn hai mươi năm. Trong hai năm chết sống ấy, gần như quên sạch sành sanh những thứ đã tu trong đời trước. Đời này tiếp tục tu bèn nhanh hơn một chút, vẫn chẳng bằng thọ mạng lâu dài hòng có thể viên mãn thành tựu trong một đời.
Đến thế giới Cực lạc chuyện ấy sẽ được giải quyết. Người sanh về thế giới Cực lạc sẽ giống như A Di Đà phật, A Di Đà phật Vô Lượng Thọ, nên ai nấy trong Thế giới cực lạc đều là vô lượng thọ.
Vì vậy, gọi là “thành tựu viên mãn trong đời “ vì họ có thời gian. Dựa vào điều này, chúng ta thật sự hiểu minh bạch, rõ ràng: chẳng thể không vãng sanh!
Đức phật dạy chúng ta, những gì trong thế gian này chẳng thể đem sang thế giới Cực lạc, hãy buông xuống toàn bộ, những gì đem sang thế giới Cực lạc, hãy khéo học tập, tu hành, chớ nên không biết những gì có thể mang theo.
Những gì sẽ mang theo được? Giới Định Huệ mang theo được, thiền định bát nhã mang theo được, đoạn ác tu thiện, tích công lũy Đức mang theo được. Tự tư tự lợi, lợi dưỡng, ngũ dục lục trần trong thế gian chẳng mang theo được. Chẳng mang theo được thì phải thật sự buông xuống, chẳng có tơ hào lưu luyến, đối với những gì mang theo được bèn nghiêm túc học tập .
Học Phật mục tiêu chung cực là mong cầu minh tâm kiến tánh, kiến tánh thành Phật, đúng là trở về tự tánh. Chỉ cần chúng ta đến thế giới Cực lạc, chắc chắn sẽ thành tựu viên mãn trong một đời. Vì sao gọi là một đời? Vãng sanh thế giới Cực lạc là một đời.
Phải biết; vãng sanh là vãng sanh ngay trong lúc ta còn sống, chẳng phải chết rồi mới vãng sanh. Chư vị đồng học phải nhất định hiểu rõ điều này! Vì thế vãng sanh là bất tử, A DI ĐÀ PHẬT đến tiếp dẫn quí vị, quí vị còn chưa tắt hơi, vẫn là người sống.
Quí vị thấy Phật đến tiếp dẫn, theo Phật ra đi, giã biệt người nhà, chào từ biệt họ rồi ra đi. Thân thể chẳng cần đến nữa, bỏ đi, chẳng mang theo thân thể, đấy là thứ rất bẩn thỉu, thế giới Cực lạc là thế giới thanh tịnh, chẳng có thứ gì bẩn thỉu. Thân là cội nguồn của hết thảy ô nhiễm, cần phải vứt bỏ nó.
Do vậy đến thế giới Cực lạc ra đi trong khi còn sống. Chẳng chết ra đi trong lúc sống. Đến thế giới Cực lạc nơi đó có hoá sanh, chẳng phải thai sanh. Thế giới Cực lạc là hoá sanh, nên chẳng có nỗi khổ sanh, lão, bệnh, tử.
Đã thế Đức Phật giới thiệu thể chất của người trong cõi Cực lạc là tử ma chân kim sắc thân (thân có như vàng ròng màu tía được trâu giồi sáng bóng) thân kim càng bất hoại, đều là từ tự tánh lưu lộ, giống như Phật , thân Phật có vô lượng tướng, mỗi tướng có vô lượng hảo. Nếu quí vị thật sự thấy, thật sự hiểu rõ thì quí vị còn chẳng thể vãng sanh ư? Quí vị còn có gì lưu luyến thế gian này? Mảy may lưu luyến đều chẳng có, nhất tâm hướng về.
Trong Di Đà kinh yếu giải, Ngẫu Ích Đại Sư nói ý niệm “ nhất tâm hướng về “ chính là phát Vô Thượng Bồ Đề Tâm, giảng rất tuyệt ! Nói cách khác, quí vị hoàn toàn hội đủ điều kiện vãng sanh.
Pháp Sư Tịnh Không!