Tâm Hướng Phật
Kiến Thức

Tâm thanh tịnh rất quan trọng, làm sao tu tâm thanh tịnh?

Tâm thanh tịnh rất quan trọng, động một ý niệm thiện ác đều là không thanh tịnh. Vậy làm thế nào để tâm thanh tịnh?

1- Tâm thanh tịnh rất quan trọng, động một ý niệm (thiện niệm, ác niệm) đều là không thanh tịnh. Thế nhưng, thiện niệm, ác niệm muốn không động, nó lại càng muốn động! Phật dạy phương pháp cho chúng ta – tưởng niệm A Di Đà Phật. Cái ý niệm này tam thiện đạo không có, tam ác đạo cũng không và tương ưng với Tây Phương Cực Lạc thế giới. Dùng một niệm để ngăn tất cả vọng niệm, pháp môn niệm Phật phương tiện là nơi đây, lợi ích công đức bất khả tư nghì cũng ở nơi đây. Đích đích thật thật có thể phá vọng tưởng, phá chấp trước. Phá vọng tưởng là phá “Sở tri chướng”, phá chấp trước là phá “Phiền não chướng”. Công đức của câu danh hiệu này quả thật là rất lớn.

Chúng ta muốn đạt được cảnh giới giống như chư Phật, Bồ Tát thì nội tâm phải thanh tịnh. Thanh tịnh đến cực điểm thì phải nắm chắc câu Phật hiệu này mới được. Câu Phật hiệu này là “Câu thanh tịnh”, “Câu thanh tịnh” này được Thiên Thân Bồ Tát nói trong “Vãng sanh luận”. Niệm niệm đều là câu “A Di Đà Phật”, tâm thanh tịnh. Tất cả vọng tưởng, tà tri tà kiến đều không thể lọt vào.

Tịnh độ là do tâm thanh tịnh biến hiện ra. Người nào tâm thanh tịnh? Là tâm thanh tịnh của chính mình, là chân tánh của chính mình biến hiện ra. Chúng ta từ kinh này mà tỉ mỉ quan sát, lãnh hội… A Di Đà Phật tại nhân địa tu tâm thanh tịnh, trên quả địa thành tựu thanh tịnh quốc thổ, lại tiếp dẫn tâm thanh tịnh của mười phương chúng sanh. Nguyên tắc này, Ngài quyết định không biến đổi.

Cho nên chúng ta hiểu rõ, chúng sanh của Cực Lạc thế giới, bất luận y báo hay chánh báo đều phải thanh tịnh, không có ô nhiễm. Điều kiện gì để người tu Tịnh độ có thể được vãng sanh? Trong kinh này nói rất rõ, bất luận là người hiền ngu, bất luận là già trẻ, bất luận là phàm thánh, chỉ cần tâm của quý vị thanh tịnh thì đều được vãng sanh.

Toàn bộ Phật pháp, vô lượng kinh luận, vô lượng pháp môn đều tu tâm thanh tịnh. Tâm địa tơ hào không bị nhiễm ô thì thành Phật.

2- Người thật sự phát Bồ đề tâm, khởi tâm động niệm đều là A Di Đà Phật, đều là Tây Phương Cực Lạc thế giới, tuyệt đối không đem những sự việc của người thế gian để trong lòng… Trong thâm tâm, đối với tất cả pháp và ngũ dục lục trần của thế gian, thật sự không có tơ hào nhớ tưởng, niệm niệm đều là bổn nguyện công đức Di Đà, Tây Phương thế giới y[báo] chánh[báo] trang nghiêm. Người này niệm Phật là chuyên niệm.

Ngũ dục là tiền tài, sắc đẹp, danh vọng, ăn uống (thực), ngủ nghỉ (thùy). Lục trần là sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp. Lục căn đối với cảnh giới không bị nhiễm, tâm của quý vị thanh tịnh, ngũ dục lục trần đã tuyệt duyên (không còn duyên) với quý vị. Tuy rằng ngày ngày tiếp xúc nó, mà tâm không bị nhiễm, đây mới là cao minh.

Ta đem sắc, danh, lợi xả một chút, nhẫn một chút, cắn chặt răng chịu đựng cũng chỉ là mấy mươi năm. Khi thành Phật rồi, được đại tự tại, được khoái lạc vĩnh hằng, là xứng đáng lắm.

Trong kinh nói xuất gia, là chỉ “tâm xuất gia”. Thân không xuất gia không cần thiết, không cần hình thức, tâm phải xuất gia. “Xuất gia” là gì? Đối với thế gian danh văn lợi dưỡng, ngũ dục lục trần không tiêm nhiễm, đây là xuất rồi.

Trích: Niệm Phật Thành Phật – Tu Tâm!

Bài viết cùng chuyên mục

Tuyệt đối kiêng dâm 4 ngày đầu năm: Từ đêm giao thừa tới mồng 3

Định Tuệ

Nếu không phát Bồ Đề Tâm thì chẳng thể vãng sanh Cực Lạc

Định Tuệ

Oai lực của Ngũ đại tâm chú Lăng Nghiêm

Định Tuệ

Kinh Bát Đại Nhân Giác điều giác ngộ thứ sáu giảng giải

Định Tuệ

Khi có người thân qua đời không nên giết hại vật mạng để cúng tế

Định Tuệ

Chia sẻ Phật Pháp mang lại phước báu không thể nghĩ bàn

Định Tuệ

Muốn vãng sanh Cực Lạc phải chân thật, triệt để buông xuống

Định Tuệ

Nguyện lực độ sanh của Địa Tạng Vương Bồ Tát

Định Tuệ

Pháp môn niệm Phật, quan trọng nhất là kiến lập tín tâm

Định Tuệ

Viết Bình Luận