Tâm Hướng Phật
Kiến Thức

Sự linh ứng nhiệm mầu của Chú Lăng Nghiêm

Chú Lăng Nghiêm là cốt tuỷ trong Phật Giáo, nhờ Chú Lăng Nghiêm mà chánh Pháp mới tồn tại lâu dài. Người trì tụng cảm được sự linh ứng của Chú Lăng Nghiêm rất nhiều.

Hiệu dụng từ sợi dây đeo chú Lăng Nghiêm
Đàm Mỹ Hoa

Ngay từ bé tôi đã có tính nhút nhát, sợ ma, sợ đủ thứ, nên chẳng bao giờ dám ở nhà một mình. Hồi chưa biết Phật Pháp, khi ngủ tôi thường bóng đè và liên tục gặp ác mộng. Khi tôi lên trung học rồi tình trạng này càng nặng hơn, cả nhà cũng bị khổ lây theo, mãi cho đến khi tôi gặp cô bạn thân Vương Tuyên Pháp, thì tệ trạng này mới chuyển tốt.

Tuyên Pháp là người hiểu sâu pháp Phật, siêng năng tu học. Sau khi biết được tình cảnh tôi, chị đã đến đạo tràng của Hòa Thượng Tuyên Hóa thỉnh dây Chú Lăng Nghiêm đeo về tặng cho tôi.

Kể từ đó tôi luôn đeo chú Lăng Nghiêm trên người, chỉ lúc tắm gội mới tháo ra. Chị Pháp còn tặng tôi bức ảnh Chú Đà La Ni, tôi chưng đối diện với giường ngủ của mình.

Thật hay không thể tưởng, tình trạng bị bóng đè của tôi được giảm bớt rất nhiều, thêm vào đó, tôi phát nguyện ăn chay mỗi tháng mười ngày, nên sức khỏe, dung nhan cũng dần chuyển tốt.

Có một lần tôi đang ngủ trưa ở phòng làm việc, đột nhiên cảm thấy bị một vật nặng vô hình đè lên người khiến tôi không thở được, tôi hoảng sợ khi biết mình đang bị bóng đè.

Do chìm trong cơn hoảng sợ hãi hùng, trí óc tôi bị tán loạn, vô phương kháng cự, cảm giác như mình sắp bị ma nhập tới nơi.

Ngay lúc tôi sắp đầu hàng,buông xuôi thì đột nhiên trí óc tôi bỗng cảm nhận có luồng ánh sáng linh diệu xuất hiện, mà ánh kim quang này rõ ràng phát ra từ dây đeo Chú Lăng Nghiêm, lấp lánh sống động trước mắt tôi, lập tức vật nặng tợ ngàn cân đang đè trên người tôi liền biến mất, tôi thở ra nhẹ nhõm, thống khổ cũng tiêu tan.

Qua những sự việc này, Tôi đã có lòng tin sâu đậm vào chú Lăng Nghiêm và oai lực thần kỳ của Phật Pháp, không còn hoài nghi. Từ đó tôi phát nguyện ăn chay, nguyện siêng năng tu hành, niệm Phật, trì chú Lăng Nghiêm nghiên cứu kinh điển để trí huệ được khai mở và cuộc sống được an lạc, hạnh phúc.

Tụng chú Lăng Nghiêm giúp hết bệnh ung thư, gia đình đoàn tụ

Bên nội của Diệu Thanh thì không theo đạo Phật, không tin Phật pháp, thậm chí các cô chú bên nội của Diệu Thanh còn báng bổ và bài bác việc ăn chay, niệm Phật, tụng kinh, trì chú… là không cần thiết.

Nhưng họ ngoại của Diệu Thanh thì theo Phật giáo, rất mộ đạo, bà ngoại và các dì là Phật tử thuần thành ăn chay niệm Phật, trì chú, tụng kinh đại thừa, hành thiền.

Diệu Thanh từ nhỏ đã xinh gái, học giỏi và hơi kiêu kì như bên nội của cô ấy nên cũng chẳng tin Phật pháp, nhân quả. Năm Diệu Thanh 25 tuổi, cô làm văn phòng ở một công ty tư nhân, đang có kế hoạch học lên Thạc sỹ.

Cô bỗng thấy người mệt mỏi khủng khiếp, cứ ngỡ là do làm việc căng thẳng ở công ty, tối về thì cô hay bị đau bụng, cô cứ ngỡ mình bị đau ruột thừa nên đến bệnh viện khám. Lúc này bác sỹ thông báo cô đã bị ung thư gan và di căn. Khối u cũng to rồi.

Nhận kết quả này, Diệu Thanh suy sụp. Gia đình của cô khi biết tin cũng lo buồn, hoang mang. Rồi cô chuyển sang vàng da, sụt cân, đau quặn thắt không dứt. Bản thân Thanh và gia đình cảm thấy bất lực trước diễn biến của bệnh tật và tinh thần cả gia đình đã sa sút, lo sợ người thân của mình sẽ mất. Tuổi còn trẻ, nỡ nào Diệu Thanh lại phải mất đi trong niềm thương tiếc của mọi người.

Và rồi, dì Ba của Diệu Thanh là người hay trì chú, tụng kinh, niệm Phật nên dì bàn với mẹ của Diệu Thanh mỗi tối hai chị em cùng thắp nhang, tụng kinh Kim Cang và đọc chú Lăng Nghiêm để van vái trời Phật cứu giúp đứa cháu còn trẻ, với hy vọng tin Phật thì Phật độ, có cầu tất sẽ có ứng nghiệm.

Chú Lăng Nghiêm rất dài, gồm 5 đệ, ban đầu đọc chưa quen thì 2 chị em hay bị đọc vấp, đọc nhầm chữ, sau này hầu như ngày nào hai chị em cũng đọc nên quen mặt chữ hơn, đọc nhanh và không còn bị vấp nữa. Sau 3 tuần thì Diệu Thanh được ba chở đi khám bệnh. Bác sỹ thông báo khối u tự nhiên nhỏ đi rất lạ.

Ba Diệu Thanh không tin vào tai mình, cứ hỏi đi hỏi lại bác sỹ vì sợ mình nghe lầm. Cả nhà ai cũng phấn khởi, mừng muốn khóc, mẹ và dì Ba của Diệu Thanh mừng và cảm động chảy nước mắt. Và hai chị em vẫn mỗi tối đều đặn tụng chú Lăng Nghiêm, đọc kinh Kim Cang, còn ngày nghỉ cuối tuần thì mua cá, ốc, chim … đi thả phóng sanh và 2 chị em cùng ăn chay, niệm Phật liên tục hồi hướng cho Diệu Thanh.

Rồi cũng tới đợt tái khám định kì theo hẹn của bác sỹ, lần này ba Diệu Thanh cũng hồi hộp lắm. Thấy bác sỹ cứ nheo mắt, nhíu mày liên tục làm ba Diệu Thanh rất lo, một lúc sau bác sỹ thông báo là khối u đã biến mất một cách kì lạ, thì ba của Diệu Thanh mừng quá, mắt ông trợn tròn lên và ôm tim vì mừng và ngạc nhiên.

Mẹ và dì Ba thì thở phào và khen Phật pháp nhiệm màu, chú Lăng nghiêm linh ứng quá đỗi. Ba Diệu Thanh từ đó mới bắt đầu tin Phật pháp, ông kể cho dòng họ nội nghe thì ai cũng ngạc nhiên.

Cô út là em gái út của ba Diệu Thanh đi làm ở hãng nước ngoài, cô bị stress nặng dẫn đến trầm cảm, khó chịu, chồng cô lại ngoại tình và có con rơi ở ngoài, ông bỏ ra ngoài ở cùng người phụ nữ khác nên mấy lần cô Út bị suy nghĩ vẩn vơ và chạy xe gắn máy bị té, con trai cô thì bị tự kỉ nhẹ và ba Diệu Thanh khuyên cô hay là nên đọc chú Lăng Nghiêm như bên ngoại của Thanh thử xem sao.

Mẹ và dì Ba thấy tội nghiệp cô Út nên cũng muốn giúp để cho cô thoải mái hơn và rủ cô Út mỗi tối ghé nhà rồi ba chị em cùng đọc chú Lăng Nghiêm, niệm Phật cùng nhau.

Một thời gian ngắn thì cô Út cũng khỏe hơn, thăng bằng tinh thần lại được và hình như vài tháng sau đó thì chồng cô Út cũng quay về xin lỗi cô, đoàn tụ gia đình. Hai vợ chồng cùng mang con đến trường dạy trẻ tự kỉ, chồng cô xin nghỉ làm ở nhà chăm con, sau đó thì đứa bé cũng hết bịnh tự kỉ và trở nên lanh lẹn, dạn dĩ hơn trước.

Ba anh em ruột là con của chú Bảy đều bị nghiện ma túy lâu năm. Chú Bảy là em trai của ba Diệu Thanh. Khi vã thuốc, ba anh em rủ nhau cạy két, phá tủ, chôm tiền của ba mẹ để đi hút ma túy, thậm chí là nhà chỉ còn bộ lư đồng trên bàn thờ cũng bị ba anh em mang đi bán để có tiền hút. Trộm của nhà xong rồi 3 đứa rình các nhà hàng xóm để trộm, nên chú thím Bảy rất xấu hổ, đau khổ.

Gia đình, dòng họ đau khổ mang 3 đứa đó đi cai, nhưng mang đi lần nào cũng thất bại, 3 đứa lại tái nghiện, thậm chí mang ra quê ngoại ở Ninh Bình để cai nhưng cũng bị tái nghiện.

Thím Bảy, là vợ của chú Bảy nghe ba Diệu Thanh khuyên nên cũng thử đọc chú Lăng Nghiêm như một hy vọng, dạng như là có bịnh thì vái tứ phương, biết đâu may mắn lại được, chứ không biết làm sao hơn.

Lúc này thím Bảy cũng tuyệt vọng rồi, thím than trời trách đất sao lại làm khổ thím như vầy. Tối nào đi làm công về, dù mệt nhưng thím cũng lấy chú Lăng Nghiêm ra đọc to lên và đọc tên của 3 thằng con trai, cầu xin trời Phật thương tình giúp cho tụi nó hết nghiện ngập.

Lần này chú thím Bảy quyết mang 3 đứa ra Quảng Nam cai, vì có người bà con thân tình ở đó. Thím Bảy ở nhà cứ đọc chú Lăng Nghiêm, nhưng cũng chẳng hy vọng lắm đâu, vì mấy lần rồi 3 đứa đó cứ tái nghiện, chẳng thay đổi được gì, tình hình mỗi ngày mỗi trầm trọng hơn.

Nhưng không, lần này người bà con gọi điện báo là ba đứa đã cắt cơn được 3 tuần rồi, tuy có vật vã đau đớn nhưng tụi nó tuyệt đối không dùng thuốc. Và cứ thế, thím bảy đếm là được 1 tháng, 2, 3 tháng… mỗi lần người bà con gọi điện thoại thì thím bảy lại hết hồn, sợ nhận tin dữ là tụi nó bị nghiện lại.

Nhưng không, tới tháng thứ 4 tụi nó vẫn không dùng lại ma túy, dù rất đau đớn vật vã, sau đó chú Bảy ra đưa 3 thằng con về Sài Gòn. Và giờ thì cả 3 anh em đã dứt cơn nghiện luôn rồi. Chú Lăng Nghiêm thật linh cảm và nhiệm màu.

Từ đó, dòng họ bên nội của Diệu Thanh trở nên tôn sùng chú Lăng Nghiêm, khi có chuyện gì nan giải thì các thành viên lại tụng chú Lăng Nghiêm một cách thành tâm.

Chú Lăng Nghiêm được hòa thượng Tuyên Hóa gọi là linh văn của trời đất cứu thế giới.

-Theo câu chuyện của phật tử Diệu Thanh –

Công dụng đeo chú Lăng Nghiêm
Tác giả: Tưởng Quả Quân

Tôi thấy trong Kinh Lăng Nghiêm có tả về oai lực của Chú Lăng Nghiêm khi ta đeo trên người. Trong kinh Phật có nói rõ: Nếu chúng ta đeo chú trên người hoặc treo trên tường nhà, nhờ thần chú gia bị, có thể đến hết cuộc đời tất cả độc hại đều không thể hãm hại.

NẾU CUNG KÍNH ĐỌC TỤNG, hoặc cung kính biên chép, mang trong người, hoặc thờ cúng trong thôn trang nhà cửa mình cư trú… thì nghiệp chướng từ nhiều kiếp tích tụ đến nay sẽ tan chảy như tuyết gặp nước sôi. Nghiệp chướng tiêu, chánh định hiện tiền, sau đó không lâu, sẽ chứng đắc Pháp Vô Sanh.

Nếu từng phạm tội Ngũ Nghịch, nhờ uy lực của chú, tất cả tội nặng cũng sẽ tiêu diệt hết. Cũng không bị tất cả yêu ma quỷ quái, cho đến oan gia, tai bay vạ gió, nghiệp chướng xưa cũ, tai ương, nợ cũ từ vô thỉ kiếp đến nay đến quấy phá xâm hại v.v… Có được năng lực miễn dịch với các loại rau bị nhiễm thuốc trừ sâu, các loại vi rút…

Bằng chứng rõ rệt nhất là sau khi tôi trì chú liên tục chuyên tâm rồi, thì thân thể mạnh khỏe hơn trước, không còn cảm cúm, khinh an tự tại.

Tiếc là tôi phải viết hạn chế, nên không thể kể tỉ mỉ chi tiết hết được, nếu quý vị muốn biết tường tận thì nên tìm xem trong Kinh Lăng Nghiêm sẽ hiểu hết sự thù thắng tuyệt diệu này.

Từ khi tôi hiểu được nhiều điều hay quý tuyệt vời của “vương chú” này rồi, thì sáng đó, tôi đã chép chú ra để treo trên tường trong nhà lẫn ngoài sân, để gia tăng thêm sự hộ trì bình an, tôi còn cho người nhà đều đeo chú, cảm thấy lợi ích rất lớn. Lúc nào tâm cũng cảm thấy vững vàng vô úy không còn hay sợ hãi như trước đây.

Nhớ lại hồi chưa trì chú, tôi luôn thấy lo lắng, hốt hoảng, bồn chồn. Bây giờ tôi hiểu ra rằng: Không phải cứ ngồi Thiền mới có được sự an định, MÀ NHƯ LAI ĐỊNH CHÍNH LÀ ĐI, ĐỨNG, NẰM, NGỒI… ĐỀU LUÔN Ở TRONG ĐỊNH, ĐẠI ĐỊNH và ĐỊNH LỰC THỦ LĂNG NGHIÊM quả THẬT THÂM SÂU THÙ THẮNG vô cùng!

Trong Kinh Lăng Nghiêm nói: “HOẶC ĐỌC, HOẶC TỤNG, HOẶC CHÉP, HOẶC ĐEO, HOẶC CẤT GIỮ, CÁC KIỂU CÚNG DƯỜNG, THÌ KIẾP KIẾP KHÔNG PHẢI SANH RA Ở NƠI NGHÈO CÙNG, HẠ TIỆN, KHÔNG AN VUI.”

Nhớ hôm đưa tang cha, tôi photo bản Chú Lăng Nghiêm mình chép tay phát cho người nhà đeo. Riêng bên Nhà tang lễ họ cũng phát chư khách tham dự một lá bùa vẽ trên giấy đỏ. Em gái út của tôi vì gấp quá, nó không tìm được bao đựng Chú Lăng Nghiêm chép tay của tôi, nên chỉ đeo bùa do nhà tang lễ phát.

Không ngờ sau khi từ nơi hỏa thiêu trở về nhà, thì sáng hôm sau em tôi không thể dậy được, vì toàn thân xương cốt nhức nhối, bị đau đầu, đau lưng… Lúc đó tôi nghĩ là em chỉ cần ngủ một giấc thì sẽ khỏi, nào ngờ em ngủ đến ngày thứ ba thì bịnh càng tăng nặng nề nghiêm trọng hơn.

Tôi cảm thấy quái dị, bèn tháo Chú Lăng Nghiêm đang đeo trên người ra đeo cho em, không ngờ hay ngoài sức tưởng: Em lập tức khỏe ngay, có thể ngồi dậy được!

Sau này tôi tìm được nơi in ra quyển Chú Lăng Nghiêm nhỏ xíu rất tinh xảo, thế là tôi bèn thỉnh về và đưa em để đổi lại cho em (vì thấy bản in chú Lăng Nghiêm này vừa nhỏ gọn lại nhẹ nhàng, tiện lợi hơn bản chép tay mấy trang vừa dày vừa nặng, rất bất tiện của tôi), nhưng em kiên quyết không chịu đổi; tôi phải giải thích với em là nội dung đều giống nhau, em mới an tâm chịu đổi, đủ biết em tin tưởng chú mà em đang đeo biết dường nào!

Vào tháng ba năm 1985, trưởng nữ của tôi thì đến Nam Phi tham quan cùng các bạn, ghé thăm nhiều danh lam thắng cảnh, đến khi về đến nhà thì đã khuya. Tôi đang ngủ cũng bị cháu đánh thức mình dậy kể rằng: Do con nằm mơ thấy có nhiều cảnh đáng sợ nên quá hãi hùng không ngủ tiếp được nữa.

Tôi nói: Sao trên cổ con không có đeo chú Lăng Nghiêm?

Thế là tôi vội đi lục tìm, may là còn một bản, liền đeo vào cho cô con gái. Con tôi quay về phòng mình và sau đó ngủ một giấc an lành đến sáng không đến tìm tôi nữa, xem như cháu đã bình yên vô sự.

Đầu tháng mười năm 1986, sau khi con gái út của tôi tận mắt nhìn thấy cảnh người da trắng qua đời trong ngôi Giáo đường nằm kế trường, lúc về nhà nó bị chóng mặt… cảm thấy trong người rất kỳ lạ.

Tôi điều tra phát hiện do nó không đeo Chú Lăng Nghiêm. Nó nói: Trường học quy định không cho đeo đồ trang sức như dây chuyền hay bất kỳ thứ gì khác…

Thế là tôi bèn dùng kim băng đính Chú Lăng Nghiêm ghim vào bên trong cổ áo cho con, Vừa đeo vào, cháu liền cảm thấy đầu mát dịu, toàn thân dễ chịu trở lại, thế là bây giờ con út tôi tuyệt đối không dám quên đeo nữa.

Tháng 4 năm 1984, con trai lớn của tôi bệnh nặng. Suốt ba tháng, nó bị sốt cao 41 độ, tôi đeo Chú Lăng Nghiêm chép tay cho con, do tâm bị chướng ngại nặng nề, nhưng nó nhất quyết từ chối không chịu đeo, tôi cũng đành chìu ý vì không nên miễn cưỡng ép cháu đeo.

Đến tháng 7 năm 1984, con trai tôi qua đời, tôi niệm hồng danh A Di Đà Phật suốt, nên sau khi mất khoảng chín tiếng đồng hồ, toàn thân cháu lạnh ngắt, nhưng đầu vẫn còn ấm, mà trán chỉ cách đó một chút lại lạnh như băng; cách nhau như thế mà lại có sự khác biệt trời vực như vậy, mặt cháu còn lộ nét tươi cười, gương mặt hiện tướng lành.

Đây là kinh nghiệm đeo chú Lăng Nghiêm của gia đình tôi, xin viết ra chia sẻ. Hi vọng mọi người đều có thể thọ trì những kinh điển Phật dạy, gieo nhân thành Phật – hành trì Kinh Lăng Nghiêm và Chú Lăng Nghiêm, tu viên mãn, sớm đạt thành Phật Quả!

Tâm Hướng Phật/St!

Bài viết cùng chuyên mục

Ăn ngũ vị tân chiêu cảm loài ngạ quỷ

Định Tuệ

Bồ Tát Tái Lai

Định Tuệ

Sự chuyển hướng từ tu Thiền tông sang tu Tịnh độ

Định Tuệ

Ba sự kiện thiết yếu đối với Bồ Đề Tâm

Định Tuệ

Tỳ Kheo có nghĩa là gì? Năm đặc tính của Tỳ-kheo

Định Tuệ

Mở máy giảng kinh niệm Phật thì bạn là đại ân nhân của quỷ thần

Định Tuệ

Phật Pháp rất bình đẳng, tất cả chúng sinh đều có thể thành Phật

Định Tuệ

Đọc tụng Chú Đại Bi mỗi ngày có tốt không?

Định Tuệ

Tâm niệm Phật là tâm thanh tịnh, tâm tịnh ắt cõi Phật sẽ tịnh

Định Tuệ

Viết Bình Luận