Người tu Đạo cần phải nhẫn những gì mà kẻ khác không thể nhẫn, nhường nhịn những gì mà kẻ khác không thể nhường nhịn…
Chúng ta học Phật Pháp tức là học không làm hại kẻ khác. Là Phật tử, phải nên ăn chay; vì nếu ăn thịt tức là làm tổn hại sinh mạng của những chúng sanh khác.
Ăn chay là phải chịu thiệt thòi vì không thể hưởng được của ngon vật lạ trong cuộc đời. Nhưng nếu không ăn chay mà lại ăn thịt loài vật thì sau khi chết phải đến địa phủ để thanh toán nợ nần.
Tôi lấy lương tâm mà nói thật cho quý vị biết rằng: Nếu mọi người không ham “khoái khẩu,” không tham hưởng thụ, thì sau khi chết sẽ không phải ra toà!.
Người học Phật mà không giữ Giới Luật thì cũng giống như chiếc bình không đáy đổ nước vào bao nhiêu thì chảy ra bấy nhiêu. Thế nên phải nghiêm trì Giới Luật thì từ từ sẽ đạt đến cảnh giới vô lậu.
Cho dầu tu Pháp Môn gì đi nữa, chúng ta cần phải có Tâm Nhẫn Nhục thì mới thành tựu. Nếu không có Tâm Nhẫn Nhục thì không thể thành tựu trong bất cứ pháp môn nào.
Người xuất gia tu Đạo gì? Là tu Đạo Nhẫn Nhục. Nhẫn là hạt châu vô giá mà người ta không biết tìm kiếm. Nếu biết cách dùng thì muôn sự đều tốt lành.
Người tu Đạo cần phải nhẫn những gì mà kẻ khác không thể nhẫn, nhường nhịn những gì mà kẻ khác không thể nhường nhịn, ăn mặc những gì mà kẻ khác không thể ăn mặc, nói chung là phải thọ nhận những gì mà người khác không thể thọ nhận.
Khi chúng ta tu Đạo, việc quan trọng nhất là không tranh. “Không Tranh” tức là không cùng người khác tranh đua hơn thua, điểm tốt điểm xấu, hoặc tranh luận về việc sai của kẻ khác.
Dẫu trong hoàn cảnh nào đi nữa, chúng ta cũng chớ tham lam thái quá. Phải thường biết đủ, nhẫn nhịn. Đó là pháp vi diệu vô thượng mà mọi người lại quên đi!
Thế nên, nếu không tranh, không tham thì phước thọ vô biên. Nếu vẫn còn tranh chấp, tham lam, nhiễm loạn, thì nghiệp tội đến với mình không ít, muốn thoát khỏi Ba Cõi cũng không cách gì thoát ra được.
Tham Thiền, Niệm Phật. Tại sao chúng ta không nhận ra cõi gốc, khuôn mặt thật của mình? Đó là vì chúng ta chưa dẹp bỏ Ngã Tướng và Tâm Ích kỷ của mình.
Tham Thiền tức là quán chiếu. Quán chiếu gì? Quán Chiếu Bát Nhã. Trong mỗi niệm, chúng ta hãy quán chiếu lại chính mình, chớ không phải quán chiếu những người khác, quán chiếu xem mình có ở đây hay không.
Người Tham Thiền phải thấu suốt những vấn đề căn bản. Đó là những việc gì? Tức là thói quen tật xấu của mình. Khi đả Thiền Thất tức là chúng ta cố gắng dẹp trừ hết những tập khí xấu xa và lỗi lầm của mình.
Trong Thiền Đường, mọi người ngồi Tham Thiền. Đó là để thử nghiệm xem ai có thể trúng tuyển quả vị Phật. Làm sao để trúng tuyển? Cần phải “Bên trong không chấp thân tâm. Bên ngoài không thấy thế giới.”
Tham Thiền, quan trọng là phải có Tâm Nhẫn Nhục, Tâm bền bỉ. Bí quyết Tham Thiền là Nhẫn. Không nhẫn nổi nữa cũng vẫn cứ cố Nhẫn. Nhẫn cho đến cực điểm thì tự nhiên sẽ quán thông, sáng suốt, Khai Ngộ.
Tuyên Hóa Thượng Nhân khai thị!
Tâm Hướng Phật/St!