Sự nghiêm trọng của mối họa này, không gì có thể so sánh. Điều này làm cho người ta đau buồn biết bao, lại là làm cho người ta sợ hãi biết bao!
Đại sư Ấn Quang: Trong thế gian có một mối họa hết sức thảm thiết – hết sức nghiêm trọng, thường làm cho người ta mất đi tánh mạng. Thế mà rất nhiều người đều chìm đắm trong đó, thậm chí không tiếc hy sinh thân mình, đến chết cũng không hối hận. Mối họa đó là lòng tham ái đối với sắc dục!
Nó tạo ra các việc ác đồi phong bại tục, phóng túng tình dục, tầm hoa vấn liễu, vụng trộm ngoại tình, hủy hoại luân lý đạo đức, khiến cho gia đình suy bại, cha mẹ bị nhục nhã, tự mình mang tiếng xấu, liên lụy con cháu đời sau.
Bọn họ lúc sống bị giảm thọ, khi chết rồi còn bị đọa vào ác đạo. Báo ứng của những người này tạm thời không nói, cho dù là vợ chồng quan hệ hợp pháp, một khi mải mê sa vào đó mà không hạn chế, đến nỗi mất mạng, tình trạng như thế cũng có rất nhiều.
Ban đầu nghĩ tham muốn khoái lạc, kết quả chuốc lấy tử vong. Nỗi cô đơn đau khổ của người góa vợ góa chồng, trên thực tế phần lớn là do tự mình tạo thành, không phải do số mạng như thế.
Những người cả ngày mê đắm trong vui thú vợ chồng không thể tự thoát, có thể nói là tự chuốc vạ vào mình.
Nhưng cũng có người bình thường không sinh hoạt vợ chồng quá độ, chỉ do là không biết chú ý các loại kiêng kỵ, tùy tiện mà làm, do vậy chuốc lấy tử vong. Tình trạng này cũng có rất nhiều.
Trong sách “lễ ký” – mục “nguyệt lệnh”có quy định như sau: sắp vào tiết “kinh trập” (ngày 5 hoặc 6 tháng 3) , trước ba ngày sấm mùa xuân rền vang, viên chức nhà nước phải gõ mõ, thông báo lệnh cấm, cảnh báo nhân dân trong thời gian này nghiêm cấm sinh hoạt vợ chồng, tránh cho thai nhi phát triển không tốt. Thánh vương thời xưa thương yêu nhân dân, thật có thể nói là tỉ mỉ chu đáo! (các loại kiêng kỵ, có nói rõ trong sách “THỌ KHANG BẢO GIÁM”, cũng nên tìm đọc).
Tôi thường nói nguyên nhân chân chính của tử vong, do sắc dục trực tiếp mà chết chiếm hết bốn phần mười. Gián tiếp mà chết cũng chiếm hết bốn phần mười; đây là do tham đắm sắc dục khiến thân thể hao tổn, rồi bị các loại phong hàn – bệnh độc mà chết.
Người ta thường cho là, họ chết bởi vì số mạng không tốt, lại không biết rằng người tham sắc dục đột nhiên chết, kỳ thực không phải họ sinh ra chú định thọ mạng ngắn ngủi. Chỉ có những người tâm địa thanh tịnh – phẩm hạnh đoan chính – không tham dục, mới có thể sống đến hết tuổi thọ của mình.
Còn những người tham sắc toàn bộ đều là tự hại sinh mệnh đáng quý của mình, đến nỗi bị chết sớm, làm sao có thể nói là “trong số mạng đã chú định sẵn”? Trong đó thật sự có thể “y mệnh mà sống – mệnh tận mới chết”, những người này chỉ chiếm một hai phần mười mà thôi. Từ đó có thể biết rằng, trong thế gian hơn phân nửa đều là do tham đắm sắc dục mà bị chết uổng.
Sự nghiêm trọng của mối họa này, không gì có thể so sánh. Điều này làm cho người ta đau buồn biết bao, lại là làm cho người ta sợ hãi biết bao!
Tuy nhiên cũng có một phương pháp, không tốn tiền, cũng không tốn sức, mà lại có thể thành tựu đức hạnh cao nhất, hưởng thụ an vui lớn nhất, lưu lại phúc ấm vô tận cho con cháu, khiến cho tự mình có được quyến thuộc trinh khiết lương thiện trong kiếp sau, phương pháp này là “giới dâm”!
Sinh hoạt vợ chồng, phía trước đã nói sơ qua lợi hại trong đó, tạm không nói đến. Về phần các loại hành vi tà dâm, cũng là vô liêm vô sỉ , rất xấu rất ác, hoàn toàn là dùng thân người mà làm việc của súc sinh.
Cho nên khi có giai nhân đến gần ước hẹn, hoặc là người đẹp quyến rũ hiến thân; người quân tử cự tuyệt, xem đó như tai họa to lớn, do vậy mà phúc tinh cao chiếu, thiên thần ủng hộ; còn kẻ tiểu nhân thì vui mừng nhận lấy, xem đó là hạnh phúc to lớn, do vậy mà tai tinh giáng lâm, quỷ thần tru lục.
Người quân tử nhân họa mà đắc phúc, kẻ tiểu nhân nhân họa mà thêm họa. Đây tức là chỗ mà cổ nhân nói “họa phúc vô môn, duy nhân tự triệu”.
Người thế gian nếu như không quan sát triệt để rõ rang cửa ải nữ sắc, vậy tức là đem những gì vốn thuộc về mình: đức hạnh cao nhất – an vui lớn nhất, cùng với phúc ấm vô tận của con cháu – quyến thuộc trinh khiết lương thiện trong kiếp sau của mình, tất cả ném vào trong niềm hoan lạc chớp nhoáng, đây quả là hết sức bi ai!
Trích từ sách: Khuyên người bỏ sự tham dục – Dục Hải Hồi Cuồng trong bộ An Sỹ Toàn Thư
Hoan nghênh lưu thông, công đức vô lượng.
Xin thường niệm A Di Đà Phật.