Khi sinh tâm Ô Nhiễm thì đó là thế giới Ta Bà. Khi sinh tâm Thanh Tịnh thì đó là thế giới Cực Lạc. Thế giới Lưu Ly và Cực Lạc không có gì khác biệt đâu.
Siêng tu Giới Định Huệ tức là người quân tử thì hướng về phía trước mà tiến. Khi trừ diệt hết Tham Sân Si thì mình không cần phải hướng xuống nữa.
Ma vô cùng thông minh. Nó rình biết người kia có lòng tham muốn thứ gì thì nó sẽ dùng phương pháp thích hợp để dụ hoặc người đó. Do đó người tu hành chúng ta không cần thiết phải niệm chú gì đặc biệt, cũng không dùng pháp môn gì. Chỉ cần mình chân thật, không Tranh, không Tham, không Mong Cầu, không Ích Kỷ, không Tự Lợi, cứ chăm chỉ khổ tu, thì không có ma gì phá hại được quý vị. Chỉ cần quý vị có lòng Tham, có lòng Kiêu Hãnh, muốn chiếm tiện nghi, muốn tìm đường tu tắt, thì sẽ dễ dàng bị dính vào ma sự.
Khi sinh Tâm “Ô Nhiễm”, thì đó là thế giới Ta Bà. Khi sinh Tâm “Thanh Tịnh”, thì đó là thế giới Cực Lạc. Thế giới Lưu Ly và Cực Lạc không có gì khác biệt đâu.
Xây chùa không bằng xây người. Xây người không bằng xây Phật.
Quý vị phải đang cơ (ngay lúc chuyện xảy ra) mà quyết định (phải làm gì). Không nên ủy mỵ, trù trừ chẳng quyết, rồi cứ dây dưa mãi, khiến mất đi thời cơ quý báu. Chớ nên lết chân chẳng quyết, phải mau chặt đứt phiền não, liễu thoát sanh tử.
Trời đất không thể một ngày không hòa khí, lòng người không thể một ngày thiếu hỷ thần (niềm vui). Ngày ngày mình phải mời hỉ thần đến Tâm, làm bạn với hỉ thần. Vậy thì mình sẽ không có phiền não. Điều này đới với người tu cũng quan trọng lắm.
Mình phải dập tắt chiến tranh thế giới, không phải là phản đối chiến tranh. Khi quý vị có Tâm phản chiến thì chiến tranh nơi thân quý vị đã phát sinh rồi. Khi quý vị phản đối kẻ khác, hay phản kháng chiến tranh, thì chiến tranh trong Tâm quý vị đã khởi dậy rồi.
Pháp ngữ của Hòa Thượng Tuyên Hóa!
Nam Mô A Di Đà Phật!