Tâm Hướng Phật
Kiến Thức

Đừng hoang phí phước, phước hết thì họa sinh

Đừng hoang phí phước. Phước mà hưởng hết còn ghê hơn là tiền trong tài khoản hết. Phước hết thì họa sinh. Bệnh tật, tai ương, xui xẻo kéo đến.

Được ăn ngon, được mặc đẹp chính là một người có phước. Thấy ai mà xinh đẹp là biết người ta có phước. Ai đang sống giàu có, hạnh phúc là người đó có phước. Ai đang có chức quyền, người đó cũng có phước.

Ai con cháu giỏi giang thành đạt cũng do có phước. Ai đang được cung phụng ăn ngon mặc đẹp xe sang cũng do có phước. Nhưng cũng đừng hưởng thụ hoang phước phí, còn để lại phước cho ngày mai ngày kia nữa.

Chơi bời thâu đêm suốt sáng, dát vàng ngọc lên người quá mức là hình thức đem phúc đức trong tài khoản ra xài một cách vô tội vạ, mà không giúp được gì cho bản thân.

Phước mà hưởng hết còn ghê hơn là tiền trong tài khoản hết. Phước hết thì họa sinh. Bệnh tật, tai ương, xui xẻo kéo đến.

Không phải độc ác hay hại người mới tổn phước, chỉ cần hưởng thụ quá mức, vô ơn, không biết ơn người cho bạn sự hưởng thụ đó mà cứ sống như đó là sự hiển nhiên mình được thì cũng sẽ không có hậu về sau.

Thường khi có vận may đến với mình ta thấy mọi thứ quá dễ dàng nên chẳng trân trọng, ta chẳng biết mình có phước sâu dày đến đâu, cứ đang sung sướng thì cứ thế sử dụng, đến lúc hết phước, mình cần kiệm, chắt chiu cũng đã muộn màng.

Ví dụ điển hình là những nghệ sĩ có tài năng, tiếng tăm nhờ phước lớn từ kiếp trước nhưng họ không giữ gìn, tiêu xài quá nhiều phước của mình bằng việc ăn chơi, sa đọa, đến cuối đời phước âm lại rơi vào cảnh nghèo khó, bệnh tật, không chốn dung thân,…

Có những ông hoàng, bà chúa thời phong kiến khi xưa. Nhưng tại sao hầu hết các triều đại phong kiến đều kết thúc với những cái chết nhục nhã, lẩn trốn và kiệt quệ. Bởi vì hầu hết các triều đại vua chúa, cuối cùng đều đắm chìm trong rượu và đêm ngày ở bên các cung tần mỹ nữ.

Được làm người thực ra đã là phước lớn vì so với loài động vật chúng chẳng có quyền chọn lựa nhiều như chúng ta, thậm chí sinh mạng đôi khi còn bị chúng ta quyết định.

Có thể nói, ai phước lớn thì càng có nhiều quyền chọn lựa, như người giàu họ có quyền, có tiền trong tay, tha hồ có nhiều lựa chọn. Trong khi ai đang rơi vào hoàn cảnh khó khăn thì lấy tiền đâu ra mà kén cá chọn canh.

Người nhiều phước còn được nhiều người lắng nghe, tin tưởng, vậy nên khi nào thấy mình ít được lắng nghe thì nhớ tỉnh thức để hiểu rằng mình đang có phước mỏng.

Có người sinh ra trong nhung lụa, có người mở mắt đã là ăn xin, khi sinh ra con người chẳng thể chọn được. Đó là phước báo. Phước báo có tuần hoàn, có tăng trưởng và có tiêu diệt.

Nhưng vì thế chớ vội mừng, đừng vội dùng quyền của mình mà ép người, vì đó là phước bị hao hụt, hãy dùng tình thương, sự đức độ của mình để đối đãi với người.

Hãy bớt nhờ người giúp, ép ai đó làm theo ý mình để tránh tổn đi phước báu của mình nếu không muốn sau này làm gì cũng thất bại mới nhận ra phước báu đã tiêu tan từ bao giờ.

Thế nên mới có chuyện có những người đi phẫu thuật thẩm mỹ để mong có dung nhan đẹp hơn nhưng kết quả là nhan sắc xuống dốc hoặc bị tử vong, vì họ không biết rằng mình đã dùng sạch hoặc âm phước của mình chỉ vì hành động đấy.

Vì thế, phước đức sẽ có ngày hết lúc nào không hay. Do đó, làm người đừng cố dùng hết phước thay vào đó hãy tìm cách để tạo phước cho mình và mọi người.

Tâm Hướng Phật!

Bài viết cùng chuyên mục

Nhân quả là sự thật, tuyệt đối không phải mê tín

Định Tuệ

Tịnh pháp giới chân ngôn

Định Tuệ

Niệm Phật như thế nào?

Định Tuệ

Chính mình tạo tác lỗi lầm không nên che giấu mà phải phát lồ sám hối

Định Tuệ

Sự khẩn yếu lúc lâm chung: Thỉnh bậc tri thức khai thị

Định Tuệ

Một niệm tương ứng một niệm Phật, niệm niệm tương ứng niệm niệm Phật

Định Tuệ

Ba sự kiện thiết yếu đối với Bồ Đề Tâm

Định Tuệ

Học Phật chớ nên có tâm ngạo mạn

Định Tuệ

Trong năm mới làm việc gì là tốt nhất?

Định Tuệ

Viết Bình Luận