Ngạc nhiên thật, trong nồi không còn con nào, tôi múc cơm ăn từng miếng nhỏ, sợ nhai phải kiến nhưng tuyệt nhiên không còn con nào thật.
Tôi tên Quỳnh, pháp danh là Diệu Tánh Phúc, hiện sống tại Vũng Tàu. Có một chuyện khá thú vị tôi đã trải nghiệm, muốn kể ra đây chia sẻ với các bạn.
Trước tôi có đọc trong sách “Báo ứng hiện đời” hướng dẫn cách đuổi côn trùng, chuột, gián ra khỏi nhà mà không phải giết chúng, vì sợ phạm phải sát sinh. Ban đầu thực tôi cũng không chắc lắm về cách này, nhưng, tại sao không thử nhỉ???
Bên cạnh nhà tôi có miếng đất trống nên tôi mở cửa sổ cho thoáng nhà, tuy nhiên vì thế nên kiến hay vào nhà bằng đường đó.
Cửa sổ lại gần bếp nên chắc kiến nghe mùi đồ ăn nên vào. Có nhiều loại kiến lắm, hay bò trên các thanh cửa sổ rải rác tôi vẫn để như thế chứ không đuổi chúng.
Tuy nhiên một hôm vào buổi trưa, sau khi đón 2 con từ trường về nhà thì tôi lao vào bếp nấu ăn cho hai con và cũng để kịp trở lại Công ty làm việc.
Trên đường đi xuống bếp thì một hình ảnh đập vào mắt tôi: góc tường nhà gần cửa sổ kiến tụ rất đông bán kính cỡ 20 cm. Tôi liền ngồi xuống Niệm “NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT” liên tục và khai thị rằng:
“Quý vị Kiến ơi, nơi đây là nơi sinh hoạt của gia đình tôi, xin quý vị hãy ra ngoài kia mà sinh hoạt, nếu quý vị sinh hoạt ở trong nhà tôi, chúng tôi sẽ vô tình làm tổn hại đến tính mạng của quý vị, xin quý vị hãy ra ngoài kia sinh hoạt, xin quý vị hãy đi nhanh cho vì chồng tôi gần về tới rồi sẽ làm tổn hại đến quý vị đấy. Tôi xin hồi hướng công đức niệm Phật này đến cho tất cả các vị kiến ở đây, nguyện cầu cho các vị mãn báo thân Kiến sinh lên cõi người biết Phật Niệm Phật đều được sanh về Tây Phương Cực Lạc Thế Giới, sớm mau thành Phật quảng độ chúng sinh. NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT, NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT, NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT…”
Tôi cứ khai thị rồi hồi hướng rồi Niệm Phật như thế cỡ 15 phút. Rồi tôi xuống bếp nấu ăn khoảng 30 phút. Trong thời gian nấu ăn tôi quên luôn bầy kiến, lúc tôi đi ngang qua chỗ bầy kiến lúc nãy tôi không thấy còn con nào, tôi hốt hoảng, vội vàng kêu to hai con trai tôi hỏi rằng con quét bầy kiến đi rồi hay con xịt kiến chết rồi?
(thường ở nhà tôi chồng tôi luôn mua sẵn chai xịt kiến).
Hai con trai bảo: Không, nãy giờ con xem ti vi chứ có làm gì đâu.
Tôi nhẹ cả người, nói với 2 con tôi rằng: Con thấy không? Kiến biết nghe tiếng của người đấy.
Tôi thầm mừng trong bụng thật là vi diệu. Xin nói thêm, thường thì tôi gặp bất kỳ con vật gì tôi đều làm như thế theo các bài giảng của ngài Tịnh Không và theo lời kể của bác Diệu Hiệp- một cư sĩ mà tôi quen biết, bà từng làm thế nhiều lần, gián và kiến nhà bà cũng không còn.
Bẵng đi vài hôm, sau khi con đi học tôi mở nồi cơm điện xới cơm cho đều, định cắm điện, hâm miếng cơm nguội ăn đi thì thấy kiến vàng con xíu xiu đầy nồi cơm.
Tôi mở nồi cơm để vậy và bắt đầu Niệm Phật, khai thị và hồi hướng như trước, xong tôi làm việc khác, lúc ấy tôi đang mở nghe thần chú trên Youtube: “Om Vajrasattva hum”.
Luay huay cỡ hơn 10 phút, tôi tới xem nồi cơm hết kiến chưa để còn ăn, không thì ăn món khác đi làm cho kịp giờ thì trong cơm không còn con nào.
Ngạc nhiên thật, trong nồi không còn con nào, tôi múc cơm ăn từng miếng nhỏ, sợ nhai phải kiến nhưng tuyệt nhiên không còn con nào thật.
Quả là không thể nghĩ bàn phải không ạ. Tôi chỉ muốn chia sẻ cho quý anh chị em biết câu chuyện của tôi để mọi người thêm một chút tín tâm. Những điều Phật Pháp dạy chúng ta, nhiều người cảm thấy hoang đường, khó tin, nhưng thực tế đã chứng minh như thế. Có thực hành rồi chúng ta sẽ thấy, những điều Phật Pháp dạy chẳng sai.
Tác giả Diệu Tánh Phúc
Nguồn: FB Ni Sư Hạnh Đoan
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Xin thường niệm A DI ĐÀ PHẬT, nguyện cầu sanh về cõi Tây Phương Cực Lạc
Phật pháp không có BẢN QUYỀN
HOAN NGHÊNH CHIA SẺ, TUYÊN LƯU PHẬT PHÁP
Chia sẻ Pháp là cách cúng dường tối thượng
Tâm Hướng Phật/St!