Trước khi sanh ra là phải ở trong ấy, ngủ mê man thấm tháp đồ dơ nuôi mạng, lâu ngày ngu muội, quên hết việc tiền căn thuở trước.
Vấn: Sao gọi là huyết bồn?
Đáp: Huyết bồn là thai bào, chổ huyết kinh ngưng đọng sanh thân, những ai còn luân hồi còn nhập thai là còn mãi bị ngâm trong bồn huyết.
Vấn: Sao gọi là cháo lú của mạnh bà?
Đáp: Mạnh bà là cuốn rún mẹ, ngậm trong miệng đứa con, cháo lú là nước tinh ba của vật thực, trong thân mình mẹ, nhỏ vào miệng đứa con nhờ uống đó mà sống và lớn lên lần sanh sản ra được, đứa con nhỏ ở trong ấy cũng còn gọi là ở trong địa ngục, vì da bụng mẹ như mặt đất bằng, đứa con như hột giống, mộng ngòi, còn đang ngâm trong ấy!
Trước khi sanh ra là phải ở trong ấy, ngủ mê man thấm tháp đồ dơ nuôi mạng, lâu ngày ngu muội, quên hết việc tiền căn thuở trước.
Cũng như con cọp, vì ăn ngon, ngủ mê, khi thức dậy, liền quên hết việc đã qua. Vậy nên gọi đó là đài ứ vọng, là ải mạnh bà, đói ăn cháo lú.
Vấn: Sao gọi xuống suối vàng?
Đáp: Trên con đường nghệ nghiệp, giáo lý, đang đi tới thình lình cái chất chắn ngang đứt đoạn, cái thất bại, cái suy sụp cái dứt gãy chặn lại, làm cho họ bị sa xuống hố mương.
Không đường lui tới, tới thì chẳng được, lui cũng không xong, như có hai tấm vách tường trước mặt, sau lưng khép chặt lại, tức tối, đau đớn, khổ sở.
Bấy giờ chỉ còn đường qua lại, hai bên, nhưng lại bị lún sình sâu, lúc lắc ứ nê chịu trận, nên gọi xuống suối huỳnh tuyền dị lộ, vô phương đào tẩu là như vậy đó.
Trích CHƠN LÝ của TỔ SƯ MINH ĐĂNG QUANG!