Tham quá nhiều thì sẽ thành Ngạ Quỷ. Người còn sống quá tham ăn, thì kết quả chết rồi, vật gì cũng ăn chẳng được, chẳng có sở hữu gì hết.
Sáu nẻo luân hồi là: Trời, A tu la, loài người, ba đường lành; địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, ba đường ác. A tu la có khi liệt vào trong ba đường ác, thành bốn đường ác. Trời là do tu năm giới mười điều lành, mà được sinh về cõi trời. Làm người căn bản nhất là giữ gìn năm giới:
Không sát sinh: Người giữ được giới nầy thì đắc được tuổi thọ sống lâu, được QUẢ BÁO TRƯỜNG THỌ. Ngược lại, KẺ SÁT SINH sẽ bị quả báo tuổi thọ ngắn ngủi hoặc CHẾT YỂU. Ðó cũng nói rõ, tại sao có người sống lâu có người chết yểu.
Không trộm cắp: Trộm là làm TỔN HẠI ĐẾN TÀI VẬT và PHƯỚC MẠNG của kẻ khác, cắp là CHƯA ĐƯỢC SỰ CHẤP THUẬN của người ta, mà mình TỰ LẤY đồ vật hoặc tiền tài. Quả báo là trong đời nầy hoặc đời sau, TÀI SẢN CỦA MÌNH cũng sẽ bị người TRỘM cắp hoặc bị CƯỚP đi. Nếu GIỮ ĐƯỢC giới không trộm cắp, thì được GIÀU SANG PHÚ QUÝ.
Không tà dâm: Ai dâm vợ con của người ta, thì tương lai quả báo BỊ NGƯỜI CHƠI LẠI, hoặc vợ mình CHẲNG TRINH TIẾT, hôn nhân gặp nhiều sự trở ngại, GIA ĐÌNH LY TÁN, .v.v., đủ thứ chướng ngại phiền não.
Không nói dối: Tức là không nói láo gạt người. Có những người nói: tôi một đời đều thật thà, chưa từng lường gạt người, cũng chẳng hại người, tại sao tôi lại bị người gạt, bị người hại. Nên biết, quả báo nầy chẳng phải một đời tạo ra, mà là THÔNG CẢ BA ĐỜI, quá khứ hiện tại và vị lai. Xưa kia đã tạo ra nghiệp nói dối, khi nhân duyên thành thục thì nghiệp báo sẽ hiện tiền, phải thọ quả báo BỊ GẠT, BỊ HẠI. Trong Kinh có câu rằng:
Trải qua trăm ngàn kiếp,
Nghiệp tạo ra CHẲNG MẤT,
Khi nhân duyên chín mùi,
Phải thọ lấy quả báo.
Không uống rượu: Cũng kể cả HÚT THUỐC, HÚT CẦN SA, HÚT Á PHIỆN, MA TUÝ, khiến cho người mất đi lý tính. Uống rượu sẽ khiến cho người càng uống càng uống nhiều, uống càng nhiều thì càng HỒ ĐỒ, làm cho nhiễu LOẠN TÍNH TÌNH, mà làm ra đủ thứ tội lỗi thất thường, hồi đầu trở lại thì đã trăm năm. Hiện tại giới y học rất lạm dụng đối với thuốc men, cho nên cũng liệt vào trong giới nầy. Vì xử dụng ma túy, hoặc thuốc kích thích quá độ khiến cho bệnh tình của bệnh nhân bỏ mạng, hoặc khiến cho tinh thần càng thêm hỗn loạn chẳng được yên.
Năm giới là gốc căn bản làm người, quan trọng là SỬA ĐỔI TẬP KHÍ ÁC của: thân, khẩu, ý, ba nghiệp, TIẾN THÊM một bước nữa thì CHẲNG KHỞI Ý NIỆM: giết hại, trộm cắp, tà dâm, nói dối và uống rượu.
Phàm là chưa được sự hứa khả của người khác, mà tự trộm lấy đi sử dụng, là phạm giới trộm cắp. Ví như thấy người mua một bình rượu, trong TÂM NGHĨ: Ồ! Rượu ngon, thôi thì uống trước một ly thử! KHỞI Ý NIỆM NHƯ THẾ tức thì ĐÃ PHẠM GIỚI trộm cắp và giới uống rượu. Có phải uống rượu của người thì không phạm giới uống rượu chăng? Chẳng phải, tuy chẳng uống rượu của người, nhưng cũng UỐNG SỮA hoặc THỨC UỐNG KHÁC, nếu KHỞI Ý NIỆM THAM ÁI chấp trước CŨNG LÀ PHẠM giới nầy. Ví như, thấy trong tủ lạnh có một chai sữa, bèn KHỞI LÊN MỘT NIỆM THAM cũng chẳng biết ba bảy hai mươi mốt, CẦM LÊN UỐNG, uống xong thì CHẲNG BIẾT CỦA AI MUA.
Sữa là việc nhỏ, nhưng chưa được sự đồng ý của người mà uống, tức cũng phạm giới ăn cắp. Nói đi cũng phải nói lại, người bị mất sữa cũng phải PHẢN TỈNH, tại sao người ta lại ăn cắp đồ của tôi? Ồ! Ðó là kiếp trước tôi đã TỪNG ĂN CẮP tài vật của người, đó là nhân quả báo ứng. Lấy đó mà hồi quang phản chiếu, luôn luôn cảnh tỉnh mình, về sau ĐỪNG TÁI PHẠM nữa. Song, người ăn cắp sữa cũng đừng nói: hiện tại tôi ăn cắp của anh, đợi kiếp sau tôi sẽ hoàn lại. Nên biết kiếp sau có thể chẳng có vật để hoàn trả lại cho người. Tóm lại, một cây kim, sợi chỉ, cộng cỏ, khúc gỗ, chẳng phải sở hữu của mình, nếu chưa được chủ nhân đồng ý mà lấy đi, tức phạm giới ăn cắp. Ðạo lý những giới căn bản khác cũng như thế.
Phước báo của trời vô cùng vô tận, nhưng cao tột đỉnh CŨNG CÓ NGÀY SẼ ĐỌA lạc. Hưởng hết phước báo thì năm tướng suy hiện ra vẫn phải đọa lạc. Do đó, chỉ tu phước báu cõi trời mà KHÔNG TU TRÍ HUỆ, thì VĨNH VIỄN LƯU CHUYỂN ở trong sáu nẻo luân hồi. A tu la cũng tu năm giới mười điều lành, nhưng dở ở chỗ DÙNG TÂM ĐẤU TRANH để LÀM CÔNG ĐỨC. Khi hành thiện bố thí thì đều THÍCH NỔI DANH, TRANH ĐỆ NHẤT, ở trước mọi người thì TỎ THÁI ĐỘ NHÀ ĐẠI TỪ THIỆN xuất hiện, bỏ ra nhất định phải nhiều hơn bất cứ ai.
Dùng phương thức huyền diệu tự ngã để làm bố thí, nói thẳng đó chẳng qua là DÙNG TIỀN BẠC ĐỂ MUA DANH, vốn chẳng phải THẬT TÂM hành thiện, cho nên công đức đắc được cũng là hữu lậu. Còn có những kẻ HƯ NGỤY, mặt NGOÀI hành thiện một cách yên lặng, nhưng trong BÓNG TỐI lại CỐ Ý ĐỂ CHO MỌI NGƯỜI BIẾT họ đang bố thí, hành động như thế tự mình tuyên truyền NGỤY QUÂN TỬ, so với công đức của những người ở trên tuyên truyền tự ngã càng ÂM HIỂM DỐI TRÁ, thuộc về âm tính A tu la. Nhân mà không thẳng thì quả cong vạy. Tại nhân địa mà TÂM KHÔNG THẲNG, thì tương lai quả báo đắc được cũng sẽ BIẾN THÀNH QUẢ ÁC. Nếu tâm của họ bất chánh, thích đấu tranh, tâm sân quá nặng, thì đời sau sẽ thành A tu la.
Do đó, khi bố thí thì đừng sai nhân quả, nên dùng TÂM CHÂN THẬT và TÂM VUI THÍCH để hành sự, mới được quả lành. Người cũng tu năm giới mười điều lành mà ra, thuộc về năm giới mười điều lành bậc HẠ. A tu la là năm giới mười điều lành bậc TRUNG, còn chư thiên thì năm giới mười điều lành bậc THƯỢNG, đó là ba đường lành.
Quả báo của ba đường ác, đều do khởi tâm tham, sân, si. THAM quá nhiều thì sẽ THÀNH NGẠ QUỶ. Người còn sống quá tham ăn, thì kết quả chết rồi, vật gì cũng ăn chẳng được, chẳng có sở hữu gì hết.
Người tâm SÂN quá nặng, thì khi chết rồi sẽ ĐỌA VÀO ĐỊA NGỤC, chịu đủ thứ khổ hình, như vào trong chảo dầu sôi, lên núi đao, hoặc kiếm thụ .v.v. Do đó, người có tập khí sân hận phải sửa đổi, người chẳng có sự nóng giận, thì đừng làm cho phát sinh. Học Phật có thể khiến cho con người rõ thị phi, thấu rõ sự lý, MINH BẠCH NHÂN QUẢ rồi, thì CHẲNG CÓ HÀNH VI NGU SI, mà đắc được Bát nhã trí huệ.
Người quá nhiều NGU SI, thì tùy theo quả báo và nghiệp lực của họ, mà ĐỌA LÀM SÚC SINH. Lời nói hành vi của kẻ ngu si, là phỉ báng Tam Bảo, BÁC VÔ NHÂN QUẢ, chính mình không những không tin Phật, mà còn xúi giục người khác cũng đừng tin Phật, tự cho rằng mình rất thông minh, ƯƠNG NGẠNH nói học Phật là việc rất ngu rất mê tín, kết quả BỊ QUẢ BÁO LÀM SÚC SINH.
Cho nên trong sáu nẻo luân hồi, trồng nhân lành thì được quả lành, trồng nhân ác thì được quả ác. Trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu. Trồng nhân thành Phật thì sẽ thành Phật, nhưng nếu trồng xuống nhân địa ngục, thì sẽ rơi vào địa ngục. Do đó, muốn thăng đi lên hoặc muốn đọa đi xuống, đều do mình lựa chọn.
Kinh Pháp Hoa giảng giải
Hòa Thượng Tuyên Hoá!