Tâm Hướng Phật
Kiến Thức

Làm thế nào để điều phục vọng tưởng khi niệm Phật?

Lúc ngồi niệm Phật, vọng tưởng nhiều, suy nghĩ lung tung… đoạn trừ và điều phục vọng tưởng khi niệm Phật bằng cách nào?

Bệnh vọng tưởng là bệnh chung của người tu. Dù chúng ta tu bất cứ pháp môn nào, tham thiền, niệm Phật, tụng kinh, trì chú… ít nhiều gì cũng đều có vọng tưởng dấy khởi. Nếu như bặt dứt hết bệnh vọng tưởng, thì đã thành Thánh nhân rồi. Được thế, thì còn nói tu hay không tu làm chi nữa. Vì còn vọng tưởng, nên chúng ta mới tu.

Mục đích của sự tu hành là chúng ta muốn dẹp trừ hết vọng tưởng. Vì chính nó là đầu mối dẫn chúng ta đi tạo nghiệp thọ khổ. Nhưng muốn diệt trừ nó, không phải là chuyện dễ dàng. Nhất là đối với những người sơ cơ mới bước chân vào đạo tập tu.

Khi ứng dụng tu, thì vọng tưởng tạp loạn dấy khởi lên rất mạnh. Đó là do những thứ tập khí nhiều đời cũng như hiện đời mà chúng ta đã huân tập. Nếu là người tu lâu, hành trì miên mật, thì lũ vọng tưởng phiền não sẽ giảm bớt và yếu đi nhiều.

Tuy nhiên, Phật tử nên nhớ, bệnh vọng tưởng dấy khởi mạnh hay yếu, tương tục hay gián đoạn, thô hay tế, tất cả còn tùy theo sức huân tu hằng ngày của mỗi người.

Lần tràng hạt trong khi ngồi niệm Phật (mỗi câu Phật hiệu lần một hạt) là phương tiện để nhiếp tâm chánh niệm nhằm hướng đến thành tựu nhất tâm.

Lần tràng hạt cũng là cách để hành giả nhận biết rõ về số lượng (cũng như thời lượng) niệm Phật mà vị ấy đã phát nguyện trì niệm như 10 chuỗi, 20 chuỗi… chẳng hạn.

Do đó, trong các thời niệm Phật nói chung, lần tràng hạt hay không đều được, tùy mỗi người. Riêng lúc chuẩn bị đi ngủ thì có thể niệm Phật mà không cần lần chuỗi hạt, niệm được chừng nào thì niệm, cốt duy trì tâm an tịnh và nhẹ nhàng để đi vào giấc ngủ an lành.

Đối với những hành giả sơ cơ, sức huân tu còn yếu thì “vọng tưởng nhiều, suy nghĩ lung tung” trong khi niệm Phật là việc rất bình thường. Đoạn trừ và điều phục vọng tưởng chỉ là cách nói, thực tế thì hành giả không phải đoạn trừ hay điều phục gì cả mà chỉ cần ghi nhận thật rõ tâm mình, tâm có vọng tưởng hay không đều biết rõ, rồi chú tâm vào trì niệm Phật hiệu (Nam mô A Di Đà Phật).

Điều cần lưu ý là không ngại vọng tưởng nhiều (vì nó nhiều như vậy từ rất lâu rồi), chỉ ngại không kiên trì chú tâm vào Phật hiệu mà thôi. Nếu trong thời khóa niệm Phật lỡ có thất niệm (vọng tưởng hay hôn trầm) một thời gian, khi phát hiện ra liền đưa tâm trở về an trú nơi Phật hiệu.

Căn bản của công phu niệm Phật là cứ liên tục đưa tâm trở về với Phật hiệu, trú tâm với đề mục Phật hiệu cho đến khi đạt được nhất tâm. Chính sự tinh tấn, bền bỉ niệm Phật như thế, lâu ngày chánh niệm sẽ mạnh dần lên và vọng tưởng yếu dần đi cho đến lúc an tịnh hoàn toàn.

Khi niệm Phật, Phật tử nên nhớ là phải nhiếp tâm vào câu hiệu Phật. Miệng niệm tai nghe âm thanh rõ ràng. Tâm luôn theo dõi từng lời, từng chữ của câu hiệu Phật. Khi đang niệm, bỗng tạp niệm xen vào, Phật tử đừng sợ chỉ cần biết nó một cách nhẹ nhàng, thì nó sẽ lặng xuống. Bấy giờ Phật tử cứ tiếp tục niệm Phật.

Điều quan yếu của pháp môn niệm Phật là phải tâm niệm. Miệng niệm tai nghe không chưa đủ mà phải chú tâm niệm. Niệm như thế lâu ngày, vọng tưởng sẽ giảm bớt dần và đến khi nào tâm được thuần thục, thì Phật tử sẽ dần đạt được nhứt tâm bất loạn.

Tâm Hướng Phật!

Bài viết cùng chuyên mục

Nếu không có tiền thì sao?

Định Tuệ

Trạo cử hối quá là gì? Phương pháp khắc phục trạo cử hối quá

Định Tuệ

Niệm Phật hay Bồ Tát Quán Thế Âm là liều thuốc trị vọng tưởng

Định Tuệ

Miệng thường niệm câu Phật hiệu, sẽ có hai tác dụng

Định Tuệ

Phàm phu đời Mạt muốn chứng thánh quả cần nương theo Tịnh độ

Định Tuệ

Sự dục nhiễm của chúng sanh rất si mê điên đảo

Định Tuệ

Chứng ngộ là gì? Như thế nào gọi là Chứng ngộ?

Định Tuệ

Rộng khuyên tất cả mọi người rất nên niệm Phật

Định Tuệ

Một niệm vừa sanh khởi, phải quán sát và chiếu cố câu thoại đầu

Định Tuệ

Viết Bình Luận