Tâm Hướng Phật
Lời Phật Dạy

Kinh Pháp Cú phẩm Già và hình vẽ minh họa

Kinh Pháp Cú là những lời dạy của đức Phật Thích Ca Mâu Ni khi còn tại thế. Dưới đây là nội dung Kinh Pháp Cú phẩm Già.

Kinh Pháp Cú là một tập hợp những câu dạy ngắn gọn nhưng đầy ý nghĩa của Đức Phật Thích Ca trong ba trăm trường hợp giáo hóa khác nhau. Những câu trong Kinh này do chính Đức Phật khi còn tại thế nói ra trong suốt 45 năm thuyết pháp của Ngài.

Dhammapada là một trong 15 quyển kinh thuộc Tiểu Bộ Kinh trong Kinh Tạng Pali. Ðây là một quyển kinh Phật giáo rất phổ thông và đã được dịch ra nhiều thứ tiếng quan trọng trên thế giới. Nhiều tác giả coi bộ kinh này như là Thánh Thư của Đạo Phật.

Các câu này về sau được các vị đại đệ tử của Đức Phật sắp xếp thành 423 bài “kệ”, chia ra làm 26 “phẩm” và tụng đọc trong Ðại Hội Kết Tập Kinh Ðiển lần đầu tiên sau khi Đức Phật nhập diệt.

“Pháp” có nghĩa là đạo lý, chân lý, giáo lý. “Cú” là lời nói, câu kệ. “Pháp Cú” là những câu nói về chánh pháp, những lời dạy của đức Phật nên Kinh Pháp Cú còn được gọi là “Kinh Lời Vàng” hoặc “Lời Phật Dạy“.

Kinh Pháp Cú tóm thâu tinh hoa giáo lý của Đức Phật. Ðọc những bài kệ trong kinh này người đọc cảm thấy như chính mình được trực tiếp nghe lời Phật dạy từ hơn 2500 năm trước vọng lại. Mỗi bài kệ có thể xem là chứa đựng một cách súc tích và trung thành nhất những lời dạy, những giáo lý căn bản nguyên thủy của đức Phật.

Dưới đây là nội dung Kinh Pháp Cú phẩm Già:

146. Làm sao vui cười, có gì thích thú, khi ở trong cõi đời luôn luôn bị thiêu đốt. Ở trong chỗ tối tăm bưng bít sao không tìm tới ánh quang minh?

146. Cười gì, hân hoan gì,
khi đời mãi bị thiêu?
Bị tối tăm bao trùm,
sao không tìm ngọn đèn?

147. Hãy ngắm cái thân trang sức này chỉ là đống xương lở lói, chồng chất tật bịnh mà người ta tưởng là êm ái, cái thân ấy tuyệt đối không có gì trường tồn.

147. Hãy xem bong bóng đẹp,
chỗ chất chứa vết thương,
bệnh hoạn nhiều suy tư,
thật không gì trường cửu.

148. Cái hình hài suy già này là khu rừng già tập trung bịnh tật, dễ hư nát. Đã có tụ tất có tán, có sinh tất có tử.

148. Sắc này bị suy già,
ổ tật bệnh, mỏng manh,
nhóm bất tịnh, đỗ vỡ,
chết chấm dứt mạng sống.

149. Trái hồ lô (trái bầu) về mùa thu thì khô rụng, thân này cũng vậy, rốt cuộc chỉ còn một đống xương màu lông hạc, rõ thật chẳng có gì vui.

149. Như trái bầu mùa thu,
bị vất bỏ quăng đi,
nhóm xương trắng bồ câu,
thấy chúng còn vui gì?

150. Thân này là cái thành xây bằng xương cốt, tô quét bằng máu thịt, để cất chứa sự già và sự chết, ngã mạn và dối gian.

150. Thành này làm bằng xương,
quét tô bằng thịt máu;
ở đây già và chết,
mạn, lừa đảo chất chứa.

151. Cái xe vua đi dù được trang hoàng lộng lẫy cũng phải hư hoại, thân này dù có trau tria cũng phải già yếu. Chỉ trừ pháp của bậc thiện nhân là không bị suy già mà cứ di chuyển từ người lành này sang người lành khác.

151. Xe vua đẹp cũng già,
thân này rồi sẽ già,
pháp bậc thiện, không già.
Như vậy bậc chí thiện
nói lên cho bậc thiện.

152. Người ngu ít nghe, kém học, suốt đời như trâu, gân thịt dẫu lớn mạnh mà trí tuệ không tăng thêm.

152. Người ít nghe kém học,
lớn già như trâu đực;
thịt nó tuy lớn lên,
nhưng tuệ không tăng trưởng.

153-154. Ta lang thang trong vòng luân hồi qua bao kiếp sống, tìm mãi mà không gặp kẻ làm nhà. Đau khổ thay kiếp sống cứ tái diễn mãi! Hỡi kẻ làm nhà! nay ta gặp được ngươi rồi. Ngươi không thể làm nhà nữa. Cột và đòn tay của ngươi đều gãy cả, nóc và xà nhà của ngươi đã tan vụn rồi. Ta đã chứng đắc Niết-bàn, bao nhiêu dục ái đều dứt sạch.

153. Lang thang bao kiếp sống.
Ta tìm nhưng chẳng gặp,
người xây dựng nhà này,
khổ thay, phải tái sanh.

154. Ôi! Người làm nhà kia
nay ta đã thấy ngươi!
Ngươi không làm nhà nữa.
Đòn tay ngươi bị gãy,
kèo cột ngươi bị tan
tâm ta đạt tịch diệt,
tham ái thảy tiêu vong.

155. Lúc thiếu niên cường tráng đã không kiếm ra tài của, cũng chẳng lo tu hành, thì khi già chẳng khác gì con cò già bên bờ ao, không kiếm ra mồi, phải ủ rũ chết mòn.

155. Lúc trẻ, không Phạm hạnh,
không tìm kiếm bạc tiền.
Như cò già bên ao,
ủ rũ, không tôm cá.

156. Lúc thiếu niên cường tráng đã không kiếm ra tài của, cũng chẳng lo tu hành, nên khi già nằm xuống, dáng ngươi như cây cung gãy, cứ buồn than về dĩ vãng.

156. Lúc trẻ không Phạm hạnh,
không tìm kiếm bạc tiền.
Như cây cung bị gãy,
thở than những ngày qua.

Mời quý bạn đọc trọn bộ kinh Pháp Cú tại: Kinh Pháp Cú – 423 lời vàng Phật dạy trọn bộ – Thích Minh Châu

Bài viết cùng chuyên mục

Kinh Vô Lượng Thọ phẩm thứ bảy: Tất thành Chánh Giác

Định Tuệ

Kinh Pháp Hoa: Phẩm Tùy Hỷ Công Đức thứ mười tám

Định Tuệ

Kinh Hoa Nghiêm tập 29: Phẩm Thập Nhẫn thứ hai mươi chín

Định Tuệ

Công đức truyền bá và thọ trì Kinh Lăng Nghiêm

Định Tuệ

Phẩm thứ 37: Sai Ma – Hiền Ngu Nhân Duyên Kinh

Định Tuệ

Niệm danh hiệu Địa Tạng Vương Bồ Tát một muôn biến

Định Tuệ

Phẩm thứ 41: Ư Bà Tư – Hiền Ngu Nhân Duyên Kinh

Định Tuệ

Kinh Địa Tạng phẩm thứ nhất: Thần thông trên cung trời Đao Lợi

Định Tuệ

Kinh Kim Quang Minh Quyển 5: Phẩm Tứ Thiên Vương quán sát trời người

Định Tuệ

Viết Bình Luận