Mặc dù ông đã bị trúng đạn nhưng lại từ từ tỉnh dậy, bác sĩ của quân đội kiểm tra khắp nơi trên cơ thể ông nhưng lại không tìm thấy một vết thương nào cả.
Ở Quảng Nam có một sư cụ pháp danh là Huyền Quang, trụ trì tại chùa Bích Liên, tuy đã 90 tuổi nhưng thần thái rất tốt…
Trước khi xuất gia, cụ là một người lính. Lúc Pháp mới qua xâm lăng, nước ta không được yên ổn, sư cụ Huyền Quang (tạm gọi là “ông”) lúc này là lính trong nhóm với một toán quân do hai viên quan người Pháp chỉ huy.
Gần đồn mà ông đóng đô, có một bà già đã ngoài 60 lại góa chồng, vô cùng nghèo nàn, mưu sinh bằng việc buôn bán nhỏ kiếm từng hào, từng đồng.
Trong đồn của ông, có một người lính có tên là Lợi, tính tình rất điêu ngoa, thường hay mua chịu của bà. Thông thường, cứ mỗi khi bà già ấy bán đồ thì ông cùng các người lính khác trong đồn vẫn thường hay ra mua, thành ra là khách quen, là chỗ thân thuộc, đồng tiền cũng thành ra vay qua mượn lại lẫn nhau, nhưng những đồng vốn của bà cũng chủ yếu là vay góp.
Hôm nọ, khi nghe tin bất ngờ là có lệnh di quân, bà già liền tới đồn để đòi những đồng tiền bà đã cho vay mượn nhằm trả lại cho chủ của mình.
Lúc ấy, ông thì đi đâu không có tại đồn, còn Lợi thì mãi tới tối mới đem một đồng bạc về trả cho bà. Bà liền cầm để đến trả cho người bà đã vay góp, nhưng than thay đồng bạc bà được Lợi trả lại là đồng bạc giả. Bà bị người chủ nợ chửi rủa thâm tệ và còn hăm dọa bắt bà đi báo quan.
Lúc đó thì cũng đã muộn, Lợi cũng đã dời đồn đi xa, bà vừa tức vừa uất, không biết lấy tiền đâu ra để trả cho người ta. Bà cũng tính đến chuyện bán hết tất cả các đồ đạc trong nhà để trả nợ nhưng tính đi tính lại cũng không thể nào đủ được, bà đã nghĩ mình chỉ còn nước chết. Nghĩ quẫn một hồi, bà vội lấy dây lưng treo lên cây rồi treo cổ tự tử, bỗng nhiên lúc này từ đâu ông (sư Huyền Quang) liền xuất hiện và lật đật cứu bà.
Bà nhìn ông vừa khóc vừa nói không nên lời. Ông mới hỏi nguyên do thì được bà kể lại đầu đuôi câu chuyện cho ông nghe. Nghe xong xuôi câu chuyện, ông động lòng trắc ẩn liền móc túi ra một đồng với mấy xu đưa hết cho bà và nói rằng:
– Bây giờ tôi đưa đồng bạc của tôi cho bà, còn đồng bạc của anh Lợi bà đưa cho tôi, tôi tìm ảnh tôi đổi lại. Vậy là bà ấy thoát khỏi ngưỡng cửa của thần chết.
Thế là đoàn lính cứ tiếp tục kéo ra mặt trận khác. Không may, lại bị quân địch bắn đột kích khi đang men theo con đường sát chân núi. Người đầu tiên bị bắn ngã nhào ra trước là Lợi, tiếp theo là ông cũng bị trúng đạn. Lúc ấy hên là có cứu viện tới kịp thời đánh lại được bọn giặc và đưa những người bị thương về lại trại.
Thật vô cùng kì lạ! Mặc dù ông đã bị trúng đạn nhưng lại từ từ tỉnh dậy, bác sĩ của quân đội kiểm tra khắp nơi trên cơ thể ông nhưng lại không tìm thấy một vết thương nào cả.
Khi xem xét tới phần ngực của ông thì rõ ràng thấy dấu đạn, thì ra chính đồng bạc của bà già đưa cho ông lúc nãy, ông đã bỏ vào túi áo lại chính là cái bia đỡ đạn cho ông, đồng bạc bị lõm một lỗ sâu hoáy.
Rồi sau này ông thôi lính và xin về chùa quy y theo Phật. Đây chính là câu chuyện kể về luật nhân quả, là trường hợp gặp may mắn, ở hiền gặp lành, còn ở ác lại gặp dữ.
Nhân quả không dễ nhìn thấy, nhưng lại chi phối chặt chẽ mọi việc cuộc sống chúng ta. Cầu mong cho nhân loại ai ai cũng hiểu sâu nhân quả, kinh sợ tội ác, khát khao hành thiện, thế giới sẽ bớt đi bao nhiêu đau khổ.
Tâm Hướng Phật/St
Nam Mô A Di Đà Phật xin thường niệm!