Tâm Hướng Phật
Nhân Quả

Chuyện nhân quả: 4 chuyện về thiện ác nghiệp báo và đầu thai kiếp sau

Ngay khi ông ta còn sống, cực hình của địa ngục A Tỳ đã đến. Vì cực hình này, ông ta bò tới bò lui trong nhà, kêu la eng éc như một con lợn suốt bảy ngày. Hôm nay ông ta đã chết và bị đọa vào địa ngục A Tỳ”.

1. Cá đầu thai thành người báo thù

Có một chú Sa di pháp danh Thích Thông Huệ, chú xuất gia khi mới tầm 8 tuổi. Bổn phận của chú hàng ngày chỉ là quét sân chùa, làm những việc lặt vặt… Đến năm 14 tuổi, chú Sa di Thông Huệ được các thầy giao cho việc gánh nước, mỗi ngày phải xuống núi gánh khoảng 20 gánh nước lên cho mọi người sử dụng.

Một hôm, trong lúc chú gánh nước lên núi, có một bà bán cá, đội trên đầu một cái chậu đựng đầy cá ra chợ bán. Khi đi ngang qua gánh nước của chú Sa di, bà dừng lại, hạ cái chậu cá xuống đất, vô ý thế nào làm văng một con cá vào thùng nước chú Sa di đang gánh.

Thế là thùng nước trong lành của chú bị con cá đó làm cho tanh ngòm đi, không thể dùng được nữa, nhất là ở trong chùa kị mùi tanh của thịt cá, nên buộc phải đổ đi. Do khi đó chưa hiểu Đạo nhiều, chú nổi cáu lên, nhìn con cá mà tiếc công sức mình hì hục gánh nước, gần về tới nơi, lại vì con cá này mà đành đổ đi hết.

Tức quá chú túm lấy con cá, khi đó đang còn sống, đập mấy nhát liền vào thùng nước, vừa đập vừa chửi rủa nó, và đương nhiên, con cá chết ngay tại đó.

30 năm sau, chú Sa di đã trở thành một thiền sư, sau khi sư Trụ trì viên tịch, ngài tiếp nối làm trụ trì ngôi chùa đó. Một hôm, khi đang ngồi thiền trong chùa, thì có một vị tướng trẻ, tên là Trương Tuấn dẫn quân đi ngang qua chùa.

Viên tướng ghé vào chùa, nhìn thấy thiền sư Thông Huệ, trong tâm bỗng dưng bừng bừng khởi lên sự giận dữ mà chính Trương Tuấn cũng không hiểu được là vì sao. Trương Tuấn không kiềm chế được , liền rút kiếm ra định đâm vị thiền sư mà mình chưa từng gặp bao giờ.

Khi ấy, thiền sư mở mắt, điềm tĩnh nói:

– Ta đã chờ ông 30 năm rồi.

Viên tướng Trương Tuấn liền hỏi:

– Tại sao tôi với ngài chưa từng gặp nhau lần nào, đây là lần đầu tiên tôi đi qua vùng này, vậy mà không hiểu vì sao cảm giác trong tôi thay đổi bất thường, vừa nhìn thấy ngài là tôi muốn giết ngài liền.

Thiền sư Thông Huệ trả lời:

– Không phải ngẫu nhiên, mọi chuyện đều có nhân duyên của nó.

Nói rồi thiền sư kể lại câu chuyện đập chết con cá 30 năm về trước. Sau khi đập chết con cá, ngài cảm thấy rất hối hận, ngài hay sám hối về việc này, và chắc hẳn, ngài cũng thường tạo các công đức hồi hướng cho con cá ấy. Và ngài sẵn sàng chờ đợi cái ngày mà quả báo xảy đến, khi mà con cá tìm đến báo thù. Ngày đó cuối cùng đã đến.

Thiền sư nói tiếp:

– Con cá đó đã chuyển kiếp thành người, chính là ông đó. Sở dĩ hôm nay ông đi ngang qua đây, không dưng cảm thấy nóng giận, muốn lấy mạng tôi, là vì kiếp trước tôi đã giết ông, khi bị giết, ông đã khởi tâm sân hận, muốn báo thù. Khi tái sinh, ông không nhớ kiếp trước của mình, nhưng tôi biết, và tôi đã chờ đợi ngày này từ nhiều năm qua.

Trương Tuấn nghe xong, liền hạ thanh kiếm xuống. Sau đó, ông ta xin xuất gia làm đệ tử của thiền sư Thông Huệ.

Chính nhờ sự sám hối và hồi hướng công đức cho oan gia trái chủ, chính là con cá đó, thiền sư Thông Huệ đã hóa giải được mối oan oan tương báo mà nếu là người khác không hiểu Đạo, chắc chắn sẽ tạo thành mối thù truyền kiếp, “kiếp này ông giết tôi, kiếp sau tôi giết ông” không biết bao giờ mới chấm dứt.

2. Giết lợn bị đọa vào địa ngục A Tỳ

Truyện Pháp Cú kể rằng: Lúc Thế Tôn cùng các Tỳ kheo ở tại tinh xá Trúc Lâm, cách đó không xa, có đồ tể Cunda sống bằng nghề mổ lợn. Mỗi lần giết lợn, ông ta trói thật chặt vào cột và nện nó bằng một cây chày vuông, rồi banh hàm và rót nước sôi vào họng, kế đến đổ nước sôi lên lưng, làm tuột lớp da đen và thui lớp lông cứng bằng một bó đuốc. Cuối cùng ông cắt đầu lợn bằng một thanh kiếm nhọn rồi xẻ thịt, lột da. Và Cunda đã sống bằng nghề mổ và bán thịt như thế gần hai mươi năm.

Dù đức Ðạo Sư ở tinh xá cách đó không xa mà chẳng khi nào Cunda cúng dường Ngài, dù là một cành hoa hay một nắm cơm, cũng không làm một việc công đức nào cả. Một hôm ông mắc bệnh, và dù ông ta vẫn còn sống nhưng lửa của địa ngục A Tỳ đã bốc cháy trước mặt. Khi cực hình địa ngục giáng xuống đồ tể Cunda, ông ta bắt đầu kêu eng éc và bò bằng tay và đầu gối. Người nhà rất kinh khiếp tìm mọi cách bịt miệng ông ta, chặn các cửa và nhốt ông ở trong nhà. Suốt bảy ngày, chịu sự đau khổ, ông luôn mồm rống eng éc như lợn.

Vài tỳ kheo đi ngang qua cửa nhà ông, nghe tiếng lợn kêu eng éc ồn ào, khi về tinh xá, bạch với Đạo Sư: “Bạch Thế Tôn, trong bảy ngày qua cửa nhà đồ tể Cunda đóng kín và ông ấy vẫn tiếp tục giết lợn. Thế Tôn nghĩ xem, biết bao nhiêu con bị giết. Thật từ trước tới nay chưa thấy ai độc ác và dã man như thế!”

Đức Đạo Sư nói: “Này các Tỳ kheo! Ông ta không giết lợn trong bảy ngày qua đâu. Sự trừng phạt phù hợp với việc làm ác đã xảy đến đối với ông ta. Ngay khi ông ta còn sống, cực hình của địa ngục A Tỳ đã đến. Vì cực hình này, ông ta bò tới bò lui trong nhà, kêu la eng éc như một con lợn suốt bảy ngày. Hôm nay ông ta đã chết và bị đọa vào địa ngục A Tỳ”.

3. Giết trâu đền tội

Trong quyển Hồi hương bút ký có một đoạn mô tả như sau: Vào đời Thanh Tuyên Tông, năm Đạo Quang ở huyện Đào Khê (Trung Quốc) có một kẻ chuyên môn mổ thịt trâu đem bán mà mọi người ai cũng biết. Đó là Phạm Đăng Sơn. Suốt đời giết hại không biết bao nhiêu con trâu vừa đem bán, vừa để ăn.

Một hôm trên không bỗng nhiên mây đen tích tụ lại, trời đất tối sầm, rồi mưa gió nổi lên dữ dội, sấm chớp vang rền. Ngay lúc ấy, sét đánh trúng Phạm Đăng Sơn nhưng không chết, song mặt mày cháy lém, da thịt cuộn lại, đau đớn rên la, kêu rống lên một cách thê thảm, hai mắt đẫm lệ trợn lên như sắp lồi ra ngoài.

Do lửa đốt, da thịt nứt nẻ, anh ta dùng tay cạo những chỗ thịt bị rã nát, vò lại rồi bỏ thẳng vào miệng vừa ăn vừa nói: thịt trâu ngon quá. Trải qua chừng vài tháng rồi tắt thở.

Những người chứng kiến cảnh ấy, ai nấy đều cảm thấy lạnh xương sống. Nên biết rằng sự báo ứng của nghiệp sát sinh hết sức là trầm trọng, mà quả báo của việc giết trâu bò lại càng trầm trọng hơn vì chúng có công với người đời.

4. Hãy từ bỏ nghề sát sinh

Câu chuyện này xảy ra ở Tương Dương, tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc vào cuối thời nhà Thanh. Một người đàn ông sinh sống bằng nghề giết mổ lợn. Ông có bốn con trai và một con gái. Ba người con trai lớn theo nghề của cha kiếm tiền, cuộc sống gia đình rất khá giả.

Sau khi ông chết đi ba người con trai lớn vẫn tiếp tục nghề đó. Một ngày nọ, họ mua một con lợn về chuẩn bị mổ thịt, thì họ bị sửng sốt khi nghe con lợn nói “Làm ơn đừng giết tôi, đừng giết tôi.”

Họ hỏi: Ngươi vừa mới nói gì? Con lợn nói: “Ta là cha của các con. Đừng giết ta. Ta được đầu thai thành lợn, bởi vì ta phạm phải tội rất lớn đó là giết rất nhiều lợn khi còn sống. Hôm nay ta được xếp đặt để gặp các con để truyền đạt một điều quan trọng: “Hãy từ bỏ nghề mổ lợn và tìm nghề khác mà làm.”

Con lợn chết sau khi nói xong. Mấy anh em buồn khóc thảm thiết và đem chôn con lợn này. Họ chia nhau tài sản của gia đình và mỗi người đi một đường. Người con trai đầu trở thành đại lý bán gạo; người con trai thứ ba mở một cửa tiệm bán quần áo. Người con trai út vẫn còn rất bé. Người con gái thì theo chồng. Người con trai thứ hai vẫn tiếp tục làm nghề giết mổ lợn bất chấp lời cảnh cáo của cha mình.

Một hôm anh ta dùng hết gia tài của mình mua một bầy lợn. Khi anh lùa bầy lợn qua một bờ đê, một cơn gió mạnh đột ngột tới làm thành bão cát bao phủ cả vùng trời. Gió rất mạnh và tràn khắp vùng làm anh ta không cách nào mở mắt ra được.

Anh ta không còn chọn lựa nào khác đành phải ngồi xuống bờ đê và đợi hết gió. Cơn gió kéo dài 4 giờ đồng hồ. khi anh ta mở mắt ra, không thấy còn con lợn nào cả. Anh ta đã mất sạch hết tiền. Anh ta cảm thấy hối hận, và ngồi ở đó khóc và khóc đến khi đôi mắt bị mù.

Tâm Hướng Phật!

Bài viết cùng chuyên mục

Ăn chay trì giới mới được lợi ích – Báo ứng hiện đời tập 1

Định Tuệ

5 điều nên và không nên làm khi quả nghiệp trổ ra

Định Tuệ

Thọ mạng của chúng sanh trong sáu cõi là do nghiệp lực làm chủ

Định Tuệ

Tiệc mặn là món nợ mạng, chẳng phải sự chúc phúc

Định Tuệ

Một niệm chí thành phát ra cảm ứng xa đến ngàn dặm

Định Tuệ

Trong ngàn vạn tội lỗi, tội nào nặng nhất, nghiệp báo đáng sợ nhất?

Định Tuệ

Niệm Phật cứu chủ thoát khỏi địa ngục

Định Tuệ

Bệnh tật của chúng ta là do nghiệp kiếp trước?

Định Tuệ

Một ngày ăn chay, giảm nợ một kiếp trả mạng

Định Tuệ