Nếu thiếu Trạch Pháp Nhãn của Tứ Chủng Thanh Tịnh Minh Hối, e rằng chúng ta có thể trở thành quyến thuộc của loài ma mà lại không hay biết!
Vào thời Mạt Pháp, chúng sanh không thể liên tục phân biệt đuợc chánh tà, đến nỗi nhiều người muốn vào cửa Phật để tu hành nhưng đã bị vào lầm cửa. Đó là do họ thiếu “Trạch Pháp Nhãn”.
Mặc dầu trong thời Mạt Pháp, hiện tượng “mắt cá xen lẫn ngọc trai” trong cửa Phật không phải là ít, song nguyện lực của Hòa Thượng Tuyên Hóa rất rõ ràng:
“Tôi nhất định phục hưng Chánh Pháp. Tôi chỉ cho phép Phật Giáo có Chánh Pháp chứ không có Mạt Pháp! Bất cứ nơi nào tôi đến, nơi đó sẽ có phước đức, trí huệ và được giảm bớt tai ương. Đây là nguyện lực của tôi. Do đó, không quản khả năng giới hạn của mình, tôi đi khắp nơi tuyên thuyết Chánh Pháp và hành trì Chánh Pháp.”
Mặc dầu Đức Phật nhiều lần đề cập đến sự hủy diệt của Phật Pháp, tuy nhiên Đức Phật cũng có ý khắc phục sự hủy diệt của Chánh Pháp. Như trong Kinh Niết Bàn có chép: “Trong thời Mạt Pháp sẽ có mười hai vạn (120.000) vị Đại Bồ Tát trì Pháp, khiến cho bất diệt.”
Từ đó có thể biết được rằng nguyện lực “không cho phép có Mạt Pháp” của Hòa Thượng há chẳng phải chính là tâm đại từ đại bi của chư Như Lai hay sao?
Hòa Thượng đã cảm khái rằng:
Phật Pháp chưa diệt, tăng tự diệt,
Đạo đức nên tu, người chẳng tu.
Thành thật chân chánh, bị chế giễu
Hư ngụy xảo trá, được ngợi khen.
Đời ngũ trược, hiếm người thanh khiết
Nhiễm tam độc, chẳng tỉnh bao giờ.
Tha thiết nhắn gửi Tăng chúng trẻ:
Chấn hưng Phật Giáo nhờ Tỳ Kheo.
Trong Phật Giáo không thể có 99%–nếu chỉ một phần nhỏ trong Phật Giáo là giả dối, thì đó không còn là “Chánh Pháp” nữa! Do đó chúng ta phải phân biệt thật rõ ràng, bởi vì trong các chùa chiền đều có cả “tà pháp và ngoại đạo”.
Phật Giáo có câu: “Thà cả ngàn năm chẳng vãng sanh, còn hơn một ngày trong ma đạo”. Nếu chúng ta thiếu Trạch Pháp Nhãn của “Tứ Chủng Thanh Tịnh Minh Hối” (trong Kinh Lăng Nghiêm) e rằng chúng ta có thể trở thành quyến thuộc của loài ma mà chính mình lại không hay không biết!
Tâm Hướng Phật/St!