Tâm Hướng Phật
Nhân Quả

Sự linh ứng nhiệm mầu của Chú Dược Sư

Trước đây, tôi đã được Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như Lai ứng cứu, tật bệnh tiêu trừ. Và lần này, Phật đã giúp ba tôi tiêu trừ nghiệp chướng, hết bệnh hết khổ.

Tụng Chú Dược Sư cứu ba khỏi bệnh

Tôi xin kể lại câu chuyện vừa xảy ra trong gia đình vào mùa Vu lan vừa qua để cảm ơn chư Phật đã gia hộ và sự màu nhiệm khi tụng niệm thần chú Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như Lai.

Cách đây hơn tháng, ba tôi đi kiểm tra sức khỏe, bác sĩ cho biết ba bị một khối u khoảng 2cm ở tuyến tụy. Sau đó bác sĩ yêu cầu chụp cắt lớp, làm sinh thiết để xem có bị ung thư hay không.

Trước đây, tôi từng chứng kiến cảnh người chú ruột bị ung thư phổi qua đời khi mới 40 tuổi. Chú đau đớn trên giường bệnh, thân thể bại hoại yếu ớt. Tôi còn nhớ hôm ấy chú nhờ ba mẹ tôi đưa chú lên chùa Ấn Quang sớm gặp thầy Thích Trí Quảng để quy y, thầy ban cho chú tôi pháp danh và một lá cờ Phật giáo để được bình an ra đi. Ngày chú có pháp danh là Pháp Đạo cũng là ngày chú nhẹ nhàng trút hơi thở cuối cùng.

Khi nhắc đến bệnh ung thư, tôi sợ chứng kiến sự giày vò thể xác cũng như tâm trí của những người thương yêu. Những ngày chờ kết quả xét nghiệm của ba, tôi như đang sống trong bóng tối, tâm trạng hoang mang, thương ba và nghĩ gia đình mình sẽ ra sao nếu ba không còn nữa… Trong thời gian chờ đợi ấy, lòng mẹ như lửa đốt. Tối nào mẹ nhìn ba ngủ cũng khóc thật nhiều. Mẹ nói tuyến tụy như một lá mía chỉ dài 6cm mà ba bị khối u hết 2cm, nếu bị bệnh đó sẽ ra đi nhanh lắm!

Còn tôi chỉ biết đọc tụng thần chú Dược Sư hồi hướng công đức cầu nguyện cho ba. Tôi khấn nguyện Phật Trời cho tôi được nhận hết bệnh của ba, cho ba tôi được hết bệnh khổ, sống an vui bên mẹ hoài. Tôi đọc hồng danh Phật mỗi ngày hai buổi sáng tối. Ngay dịp lễ Vu lan, tôi nhờ quý Cô trong chùa cầu an cho ba. Quý Cô khuyên tôi về nói ba cũng nên đọc tụng kinh để sám hối nghiệp chướng cho chính mình.

Ba tuần trôi qua, cả nhà tôi luôn tụng niệm kinh Phổ môn và chú Dược Sư. Ngày bác sĩ báo kết quả, ba tôi bị 3 u nang trong cơ thể nhưng không ở tuyến tụy mà lệch về phía phổi một chút, và kỳ diệu thay tất cả đều lành tính. Bệnh tình của ba không cần uống thuốc và cũng không cần mổ. Đó là sự nhiệm mầu nhất mà tôi tin tưởng rằng chỉ có Phật và Bồ-tát mới có thể mang đến cho ba. Gia đình tôi như từ địa ngục bay bổng lên thiên đường, bao nỗi gánh nặng trong lòng đều tan biến. Ba tôi từ hôm đó bỏ thuốc lá, điều mà tôi và mẹ đã năn nỉ ba bao nhiêu năm nay mà không thành công.

Trước đây, tôi đã được Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như Lai ứng cứu, tật bệnh tiêu trừ. Và lần này, Phật đã giúp ba tôi tiêu trừ nghiệp chướng, hết bệnh hết khổ. Đời đời kiếp kiếp tôi xin được là hành giả Pháp Hoa. Và nhờ thâm ân của Hòa thượng ân sư thượng Trí hạ Quảng, gia đình tôi được thăng hoa lợi lạc trong tình thương của Tam bảo. Dù tôi đã sống xa quê 8 năm nay nhưng không một ngày tôi quên mình là đệ tử thầy, tôi nguyện mình phải sống sao cho không phụ lòng thầy.

Tất cả những gì tôi có được hôm nay, cuộc sống đầy đủ, kinh tế ổn định là nhờ nương theo ân đức của ân sư. Tôi nguyện luôn sống vui trong Chánh đạo, làm những việc đúng Chánh pháp, và cầu xin cho những bệnh tật, khó khăn, tai nạn… trên thế gian được hóa giải, sớm tiêu trừ.

Tụng Kinh và Chú Dược Sư giúp mẹ khỏi bệnh

Cách đây cũng không lâu, chính xác là vào 1 tháng trước dịp lễ tết nguyên đáng cách đây 2 năm, năm Bính Tuất. Thân mẫu của Bin vốn là 1 người mang trong mình nhiều bệnh tật kể từ ngày sinh Bin ra. Mẹ sống trong 1 cuộc sống tuy sung túc, đầy đủ nhưng lại phải chịu nhiều bệnh tật. Vào thời gian 2 năm trước, vào những ngày cuối năm, khi mà cả gia đình đang chuẩn bị cho 1 năm mới thì gia đình thật xúc động khi phát hiện ra được mẹ đã bị 2 bệnh có thể gọi là nặng, 1 là bệnh gan, 2 là sỏi mật.

Tuy nghe đơn giản như vậy nhưng bệnh tình thì thật không đơn giản. Trước đây, mẹ đã từng chịu những cơn đau rất nhiều, đau đớn thể xác nhưng mẹ vẫn im lặng, không nói ra vì sợ con cái lo lắng mà mất vui trong những ngày tết. Nhưng cái Nghiệp Quả có chừa ai bao giờ, bệnh của mẹ ngày càng nặng thêm, cái bệnh gan đã khiến cho mẹ đau đớn, khổ sở đã nhiều lần tưởng như phải lìa trần. Lại còn thêm sỏi mật, nó khiến mẹ chẳng ăn chẳng uống gì được, mỗi lần ăn vào, mật lại đau không chịu được.

Nghe lời khuyên của gia đình, mẹ đã đến bệnh viện và xét nghiệm, sau 2 lần kiểm tra thật kĩ lưỡng thì phái hiện được mẹ mang 1 chứng bệnh gan trầm trọng, và trong túi mật, có đến 5 viên sỏi, trong đó, viên to nhất là 3 cm.

Vào 1 ngày kia, khi mà gia đình đang cùng nhau ăn tối vui vẻ thì cơn đau của mẹ lại tái phát lên dường như mẹ đã khóc vì sự đau đớn đó. Bin và anh trai dìu mẹ lên phòng nằm nghỉ, còn thân phụ thì mời bác sĩ về khám cho mẹ. (vì mẹ đuối sức, không đi lại được). Khi bác sĩ đến khám xong, thì bác sĩ gặp riêng ba của bin và nói rằng: “Bệnh của chị đang đi theo hướng xấu rồi, chắc không qua khỏi, gia đình chuẩn bị tinh thần, tôi cũng rấc tiếc “.

Thế rồi, dường như mọi thứ đang đổ ập xuống gia đình bin, có gì đau đớn hơn khi mất đi 1 người thân lại là vào ngay dịp tết mà người đó lại chính là mẹ của mình. Mẹ đau đớn lắm và dường như là kiệt sức hoàn toàn. Bin chợt nhớ đến kinh Dược Sư, 1 kinh điển hàng đầu trong việc chữa bệnh. Bin nghĩ rằng “thuốc không chữa được cho mẹ, nhưng Phật pháp nhất định không bó tay” .

Lúv đó, bin khuyên mẹ cứ nên niệm Phật, đức Phật từ bin sẽ giúp mẹ mau hết bệnh (tuy nói là thế nhưng cái chính yếu là bin mong rằng, lỡ mẹ xảy ra chuyện không may thì cũng còn được vãng sanh).

Bin đã tìm đến đức Dược Sư Như Lai. Bin nghĩ nếu mẹ đã hết duyên với Ta Bà, nghiệp đã đến thì hy vọng đức dược sư sẽ giúp mẹ vãng sanh tịnh thổ, nếu mẹ còn chút phước duyên nào đó, thì nhờ đức dược sư mà tai qua nạn khỏi. Nghĩ thế rồi, bin lập tức lên điện thờ nhà mình, bắt đầu lau chùi cho thanh tịnh, trang nghiêm và bắt đầu trì tụng kinh Dược Sư. Với tâm chí thành, luôn nghĩ về mẹ, cầu đức Dược Sư gia hộ. Đến đoạn Phật thuyết chú Dược Sư quán đảnh, Bin đã trì tụng thần chú đó rất nhiều, mãn 1080 biến và gia trì thêm 108 biến vào 1 ly nước để cho mẹ uống.

Khi tụng kinh xong, bin nguyện đem công đức đó chia thành 3 phần, 1 cúng dường Tam Bảo, 1 chia cho các chúng sanh trong lục đạo và 1 thì hồi hướng cho mẹ và bin nguyện đem công đức trì chú (bin vốn tu theo mật tông), bố thí mà bin đã làm gần 6 năm nay, tất cả không dành cho mình nữa mà đem hồi hướng hết cho mẹ, nguyện cho mẹ giải trừ nghiệp chướng mà chóng khỏi bệnh hoặc nếu nghiệp của mẹ đã đến thì nguyện công đức đó giúp mẹ vãng sanh.

Sau 1 thời khóa hơn 2 tiếng trì chú, tụng kinh Dược Sư, Bin đem ly nước vừa gia trì xuống phòng và nói với mẹ: “mẹ uống ly nước này đi, nước này của đức Dược Sư đó, uống xong mẹ sẽ khỏe.”

Mẹ cố gắng ngồi gượng dậy trong sự đau đớn mà uống hết ly nước đó. xong rồi mẹ nằm xuống và ngủ dần đi trong sự hành hạ của căn bệnh. Đêm đó bin cũng ngồi cạnh mẹ để mẹ có sai bảo gì thì còn đi làm cho nhanh, nhưng rồi bin cũng ngũ quên luôn…..

1 ngày mới lại bắt đầu, sáng sớm, bin giật mình thức dậy khi nghe có tiếng động trong phòng. Mở mắt ra thì thấy mẹ đã đi lại bình thường như không có gì và mẹ còn đang cầm trên tay 1 ly nước ấm vừa mới rót để bin dậy mà có cái uống. Bin thật sự rất bất ngờ khi thấy như vậy, mới cách đây vài tiếng, mẹ còn đang đau lắm kia mà. Bin hỏi tình hình của mẹ thì mẹ nói là đã hết đau rồi. Mẹ còn kể rằng: Hồi tối, lúc mẹ đang nằm chưa có ngủ, đau quá ngủ không được, chỉ lim dim thôi, mẹ thấy có 1 ánh sáng trắng mờ mờ nhưng có khi thì trong vắt. Trong cái luồng sáng đó, mẹ thấy có 2 người, họ mặc bộ đồ trắng tinh, người họ cũng thơm nữa, tay cầm 1 cái bông sen trắng, họ đi đến gần mẹ, rồi để cái bông sen đó lên bụng mẹ vầy nè, rồi từ từ biến mất. Lúc đó mẹ cũng giật mình dậy thì hình như là thấy hết đau luôn.

Khi nghe xong, bin vừa bất ngờ lại vừa vui mừng, vì theo kinh sách và theo những gì mẹ mô tả, thì 2 vị đó chính là Dược Vương Bồ Tát và Dược Thượng Bồ Tát . Bin nói mẹ là đi khám lần nữa đi, biết đâu có gì đó thay đổi. Thế là 9 giờ sáng hôm đó, mẹ và ba vào bệnh viện để kiểm tra tỗng quát 1 lần nữa, thì lần này, kết quả mà gia đình nhận được, lại là 1 tin vui, bệnh gan của mẹ gần như là không còn nữa, các bác sĩ cũng ngạc nhiên chẳng biết vì sao.

Trong túi mật thì 5 viên sỏi, giờ đây chỉ còn lại 1 viên duy nhất và viên này chỉ to có 1,4cm, nếu đồng ý thì mổ nội soi trong 15 phút là xong, hoặc là uống thuốc từ từ để cho tan luôn viên sỏi đó.

Mẹ đã chọn biện pháp mổ nội soi, cuộc phẩu thuật diễn ra sau đó 3 tiếng và sau khi phẩu thuật 1 tiếng thì mẹ tỉnh lại với 1 tâm trạng tỉnh táo hoàn toàn và còn đủ sức để cười nữa. Thật là 1 sự linh nghiệm bất khả tư nghị của đức Dược Sư Như Lai. Và từ đó đến nay, mẹ của bin không còn bệnh nữa, dù là những bệnh trước kia cũng không còn, hoặc nếu có bệnh thì cũng chỉ là cảm, sổ mũi mà thui …

Câu chuyện này có vẽ như thần thoại hay cổ tích nhưng nó lại là 1 sự thật 100% . Nếu bạn đem lòng tin của mình đặt hết nơi Tam Bảo thì bạn sẽ chiêm nghiệm được những sự linh ứng, nhiệm mầu của Phật pháp.

Tâm Hướng Phật/St!

Bài viết cùng chuyên mục

Khuyên những người mở tiệm ăn, quán rượu

Định Tuệ

Nhặt được vé số độc đắc, vì đâu may mắn như vậy?

Định Tuệ

Oan gia trái chủ là gì? Vì sao chúng ta phải cầu siêu cho họ?

Định Tuệ

Bà nội đọa cảnh giới súc sanh và sự siêu độ của ngài Địa Tạng

Định Tuệ

Tiêu hoang ném phước qua cửa sổ, đến già nhìn lại chẳng còn chi

Định Tuệ

Hiểu rõ về luật nhân quả để có một cuộc sống bình an, ý nghĩa

Định Tuệ

Sự linh ứng của Bồ Tát Địa Tạng thật không thể lường được

Định Tuệ

6 lần linh ứng liên tiếp trong thời gian tụng Kinh Địa Tạng

Định Tuệ

Linh ứng trì tụng Chú Đại Bi: Tôi thấy linh ứng vô cùng

Định Tuệ

Viết Bình Luận