Tâm Hướng Phật
Lời Phật Dạy

Sáng được nghe đạo, chiều chết cũng cam lòng

Nhân chuyện một người cùi tên Suppabuddha sau khi nghe thuyết pháp, ra về bị con bò húc chết. Đức Phật kể lại tiền kiếp:

Trong một tiền kiếp, có bốn chàng trai là con của một thương gia giàu có. Một hôm họ bỏ một ngàn đồng tiền thuê một cô kĩ nữ tuyệt đẹp và dẫn đến vườn giải trí. Hưởng lạc xong chiều đến, nghĩ rằng không ai ở đây ngoài họ, họ bàn nhau lấy lại một ngàn tiền đã trả cho cô ta, còn lột hết vàng, giết cô ta rồi bỏ đi. Họ hành động như đã bàn. Cô kĩ nữ khi bị giết, cô thề sau này sẽ giết hại họ như họ đã giết hại cô.

Trong một tiền kiếp khác, một trong bốn người đó, có duyên gặp vị Duyên Giác Tagarasikhi, anh ta vì cống cao ngã mạn đã nhổ nước miếng vào vị Duyên Giác. Khi chết, anh ta phải chịu khổ não rất lâu ở địa ngục.

Đến thời Đức Phật Thích Ca tại thế, anh ta được sinh làm người, tên là Supabuddha, quả báo chưa hết anh ta phải bị bệnh cùi.

Một hôm, người cùi Supabuddha ngồi vòng ngoài hội chúng nghe Đức Phật thuyết pháp và đắc quả Tu Đà Hoàn. Anh ta muốn trình với Thế Tôn pháp lạc của mình, nhưng không dám bước vào giữa hội chúng. Ðợi đến lúc mọi người đảnh lễ Phật xong, đi theo Phật một quãng ngắn và quay về, anh mới trở lại tịnh xá.

Trời Ðế Thích thấy vậy muốn thử anh, liền bay đến, lơ lửng trên không, bảo anh:

– Suppabuddha, anh nghèo hèn, khốn khổ. Ta sẽ cho anh vô số của cải nếu anh chịu nói “Phật không phải là Phật, Pháp không phải là Pháp, Tăng không phải là Tăng. Ta đã chán ngấy Pháp, chán ngấy Tăng”.

Anh cùi hỏi lại:

– Ông là ai?

– Ta là Ðế Thích.

– Ðồ ngu, không biết xấu hổ, ông không xứng đáng nói chuyện với ta. Ông bảo ta nghèo túng và khổ sở. Trái lại ta được an lạc với tài sản to lớn: Tín tài, giới tài, tấn tài, tàm quý tài, văn tài, xả tài, định huệ tài, cả bảy kho báu này là của ta.

Ai có kho báu này,
Dù là nam hay nữ,
Không thể gọi nghèo khổ,
Ðời họ chẳng rỗng suông.

Ðó là bảy kho báu đáng quý, người có được thì đối với chư Phật và Duyên Giác không phải là nghèo.

Ðế Thích nghe xong, đến kể lại cho Thế Tôn, và được Phật dạy là dù tiền muôn bạc ức cũng không thể thuyết phục người cùi phủ nhận niềm tin nơi Phật, Pháp, Tăng.
Và người cùi Suppabuddha đến chỗ Phật, được Ngài đón tiếp thân tình. Anh trình với Phật pháp lạc có được, đứng lên rồi đi ra. Ði được một quãng, anh bị con bò cái húc chết.

Con bò này nguyên là cô kĩ nữ kiếp xưa, sau khi chết tái sinh làm Dạ-xoa, rồi lại tái sinh làm bò trong một trăm kiếp. Kiếp này, con bò đã giết bốn chàng trai trẻ: người quyền thế Pukkusati, Bahiya daruciriya, tên trộm ngoài vòng pháp luật Tambadathika, và người cùi Suppabuddha. Vậy là lời thề kiếp xưa của cô kỹ nữ đã hoàn thành.

Các Tỳ-kheo hỏi Phật kiếp sau anh ta sẽ như thế nào. Phật cho biết anh ta đã chứng quả Dự lưu và sinh trên cõi trời Ba Mươi Ba.

Phật giảng tiếp cho các Tỳ-kheo:

– Này các Tỳ-kheo! Mọi chúng sinh trên thế gian đều bị quả báo ác nghiệt do hành nghiệp xấu ác.

Và Phật dạy thêm Pháp cú:

Người ngu si thiếu trí,
Tự ngã thành kẻ thù,
Làm các nghiệp không thiện,
Phải chịu quả đắng cay.

Trích: Tích truyện Pháp Cú!

Bài viết cùng chuyên mục

Sự tích về Đức Đại Thế Chí Bồ Tát

Định Tuệ

Những lợi ích của việc lạy sám hối 35 vị Phật

Định Tuệ

Lời Phật dạy: Chúng sanh đi về đâu sau khi chết

Định Tuệ

Phẩm thứ bảy: Thái tử Tu Xà Đề – Kinh Hiền Ngu

Định Tuệ

Kinh Pháp Hoa: Phẩm Hiện Bửu tháp thứ mười một

Định Tuệ

Kinh Hoa Nghiêm tập 37: Phẩm Như Lai Xuất Hiện

Định Tuệ

Phẩm thứ 41: Ư Bà Tư – Hiền Ngu Nhân Duyên Kinh

Định Tuệ

Kinh Pháp Hoa: Phẩm Phổ Hiền Bồ Tát Khuyến Phát thứ 28

Định Tuệ

Kinh Địa Tạng phẩm thứ sáu: Như lai tán thán

Định Tuệ

Viết Bình Luận