Có một số người có thể nhìn thấy nên nói cho tôi biết, oan gia trái chủ của mỗi một người xếp hàng dài đến mấy kilomet đến nỗi nhìn cũng không thấy hết. Bạn nói có đáng sợ không?
Chúng ta phàm phu mắt thịt không nhìn thấy, có một số người có thể nhìn thấy nên nói cho tôi biết, oan gia trái chủ của mỗi một người xếp hàng dài đến mấy kilomet đến nỗi nhìn cũng không thấy hết. Bạn nói có đáng sợ không?
Lời nói này tôi tin tưởng, oan gia trái chủ từ vô lượng kiếp đến nay, vì vậy trên đường Bồ Đề tại vì sao chúng ta lại đi khó khăn đến như vậy? Là vì oan gia trái chủ có quá nhiều.
Bạn muốn thành tựu, bạn muốn giải thoát nhưng họ không cam tâm, họ muốn báo thù. Báo thù, báo oán, đòi nợ, trả nợ, những ân ân oán oán này liên miên không dứt thì những sự việc phiền phức sẽ nhiều rồi. Những người học Phật chúng ta tin tưởng điều này nhất định không phải là mê tín.
Vậy chúng ta phải làm thế nào? Nhân thì đã trồng rồi nên cách giải quyết duy nhất là giải quyết từ trên duyên, ta từ nay trở về sau sẽ không tạo ác nữa, gắng sức từ bỏ ác ngôn, ác hạnh, quan trọng hơn nữa là bỏ hẳn ác niệm, thật sự làm được đến tâm thiện, lời nói thiện, hành vi thiện.
Ba nghiệp đều thiện thì mang công đức này hồi hướng cho oan gia trái chủ. Ta lấy công đức này để trả nợ, trừ nợ. Ta tin rằng tuyệt đại đa số oan gia trái chủ sẽ tiếp nhận, như vậy mới có thể hóa giải. Trên đường Bồ Đề mới có thể thuận buồm xuôi gió, vì vậy chúng ta thường niệm bài hồi hướng:
“Nguyện đem công đức này
Trang nghiêm Phật Tịnh Độ
Trên đền bốn ân nặng
Dưới cứu khổ ba đường”
Đó chính là hóa giải oán kết, thế nhưng bạn thử nghĩ xem, chúng ta lấy công đức gì đây? Niệm Kinh một vài lần không có công đức, lạy Phật có công đức không? Không có công đức, vì tâm hạnh không tương ứng, khởi tâm động niệm vẫn là tự tư tự lợi, những hành vi việc làm vẫn là tổn người, lợi mình thì lấy đâu ra công đức?
Lễ Phật, lễ Phật thế nào mới có công đức? Là mang tâm cung kính lễ Phật, cung kính hết thảy chúng sanh thì lễ Phật liền có công đức. Ta cung kính đối với Đức Phật, tôi đối với hết thảy chúng sanh cũng đều cung kính như vậy. Đây mới là công đức. Đối với Phật rất cung kính nhưng đối với người không cung kính thì điều này không có công đức.
Niệm Kinh mà giải nghĩa, y giáo mà phụng hành thì liền có công đức. Chỉ niệm và không hiểu nghĩa thú, cũng không biết thực hành thì niệm Kinh cũng không có công đức. Không có công đức thì việc hồi hướng kia là nói vọng ngữ. Nói vọng ngữ liền có tội, quỷ thần chế nhạo bạn, quỷ thần sẽ không tha thứ cho bạn. Vì vậy, chúng ta cần phải tu hành thật sự, phải sửa đổi làm mới từ trên tâm địa, từ trên lời nói, từ trên hành vi mà tu hành.
Trích từ bài giảng: Thái Thượng Cảm ứng Thiên tập 113 – Hòa Thượng Tịnh Không giảng giải
Nam Mô A Di Đà Phật!
Tâm Hướng Phật/St!