Mỗi một bàn tiệc cưới mặn nhất định đều có thịt heo, thịt gà, tôm cá… những oán khí, nghiệp chướng này đều tính trên người của đôi tân hôn.
Mỗi một bàn tiệc cưới mặn nhất định đều có thịt heo, thịt gà, tôm cá… Những động vật đã bị giết của mỗi một bàn tiệc cưới mặn đều là bởi vì cặp đôi tân hôn này kết hôn. Vậy nên những oán khí, nghiệp chướng này đều tính trên người của đôi tân hôn này.
Sự chúc phúc mà cặp đôi này đắc được là rỗng suông chẳng thiết thực, đến từ cái trong lòng nghĩ, từ lời miệng nói của bạn bè thân thích, còn nghiệp chướng thì là thực tế tồn tại.
Những động vật này nếu chẳng phải là bởi vì việc họ kết hôn đặt món thì chúng sẽ chẳng bị chia cắt bắt buộc phải xa rời gia đình quyến thuộc của chúng, bị giết hại, mổ xẻ, xào nấu.
Phá hoại niềm hạnh phúc quây quần sum vầy bên gia đình của kẻ khác để xây dựng niềm hạnh phúc quây quần sum vầy bên gia đình bạn bè thân thích của bản thân, vui cười thoải mái trên những nỗi đau sinh mệnh, nỗi đau ruột thịt chia lìa của những chúng sanh đã bị giết hại kia, thì niềm hạnh phúc vui vẻ của đôi uyên ương tân hôn ấy liệu có thể bền vững trường tồn mãi mãi được chăng?
Lúc bạn bè thân thích nâng ly chúc phúc, đồng thời cũng là lúc trong vô hình cặp đôi tân hôn nhận được nhiều lời nguyền rủa phục thù căm hận nhất từ những linh hồn chẳng thể siêu thoát của những loài động vật đã bị giết mổ làm thịt.
Lời chúc phúc của bạn bè thân thích chắc gì sẽ linh ứng, bởi mọi người đều còn là người phàm, thế nhưng những lời nguyền rủa sân hận từ linh hồn của những chúng sanh bị giết mổ ăn thịt thì chắc chắn sẽ linh ứng, bởi trong vô hình chúng sẽ ngấm ngầm quyết tâm phục thù.
Sáng tạo ra địa ngục của động vật:
Chúng ta ăn thịt có khác chi tạo ra địa ngục của động vật, cắt cổ, luộc nước sôi, chiên dầu nóng … đủ thứ những hình phạt tàn khốc của địa ngục áp dụng lên các loài động vật, vậy nên tiệc cưới mặn mời càng nhiều người thì nghiệp chướng tạo ra bèn càng nhiều thêm.
Đấy là điều suy luận vô cùng hợp lí, khoa học hiện nay đã có thể chứng thực việc sinh mệnh sau khi chết linh hồn vẫn cứ tồn tại, vậy nên giết mổ động vật, linh hồn của động vật chẳng có chết, sự oán nộ của chúng phải truy đòi ở ai đây?
Tăng gấp đôi việc sát sanh:
Ngày thường thì thịt và cá mỗi bữa của những người ăn mặn có hạn, còn tiệc cưới thì nhất định tăng gấp đôi so với lượng dùng của các bữa ngày thường, nói đơn giản thì là tăng gấp đôi việc sát sanh, và dĩ nhiên món nợ mạng đều tính trên đầu của cặp đôi tân hôn chính là kẻ chủ mưu.
Những người ngày thường hay ăn mặn, thịt cá mà họ ăn bất luận là nhiều hay ít thì đều là nghiệp chướng của bản thân họ, còn tiệc cưới thì khách mời là bởi vì được mời đến tham dự, chủ nhân mới là người quyết định bao nhiêu heo, gà, cá bị giết mổ, chớ không phải là những người khách đến ăn. Vậy nên nghiệp chướng của tiệc cưới này thảy đều tính trên người của đôi tân hôn.
Vậy nên, nếu như các gia đình quả là thật lòng chúc phúc cho các cặp đôi tân hôn thì hãy vì họ mà làm mời tiệc chay, có thể không nhận tiền mừng cưới, cứ coi như là làm công đức cho đôi tân hôn vậy, dựa vào công đức này hồi hướng mà trời sẽ phù hộ cho hôn nhân của họ bình an, sau nay mang thai đẻ con cũng được bình an thuận lợi, cũng là tích đức tích phước cho con cháu sau này.
Nam Mô A Di Đà Phật!
Tâm Hướng Phật/St!