Trong Kinh Lăng Nghiêm Đức Phật nói: Người ăn thịt có vô số tội lỗi, như vậy người ăn chay có vô lượng công đức.
Đức Phật dạy: “Tất cả chúng sanh từ vô thỉ kiếp đến nay cứ tạo nhân tội ác, ăn thịt lẫn nhau, nên nhận ác quả và trôi lăn luân hồi mãi trong lục đạo để trả nghiệp”.
Nhà bác học Albert Einstein nói: “Không gì đem lại lợi ích cho sức khỏe con người và sự tồn vong của trái đất này bằng việc chuyển hóa sang chế độ ăn chay”.
Hòa thượng Thích Trí Tịnh (1917 – 2014), thọ 97 tuổi, là dịch giả lớn, dịch nhiều bộ kinh Đại Thừa, tinh thông cả Thiền, sau này chủ yếu thực hành và khuyến tấn Tịnh Độ. Hòa thượng nguyên là Chủ Tịch Hội Đồng trị sự Trung ương Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam (1984 – 1992). Trong bài giảng của Ngài ngày 21/08/2005:
“Gần đây, gặp ai tôi cũng thường khuyên đầu tiên nên tránh việc ăn thịt cúng sanh, hễ còn ăn thịt chúng sanh thì không giải thoát được… Chúng ta nghĩ xem, đối trước Tam Bảo mình nói:
– Hàng ngày con ăn thịt chúng sanh, xin cho con giải thoát… Không bao giờ có chuyện đó! Trong pháp môn của Phật, có duyên với pháp nào thì thực hành pháp ấy, nhưng nhớ phải lấy việc tránh ăn thịt chúng sanh làm chính. Tôi thấy mấy năm nay, phong trào ở trong nước cũng như nước ngoài, từ xưa ăn chay mạnh rồi dần yếu đi, rồi dần dần lan rộng vào giới xuất gia lại ăn thịt nữa, vì thành phong trào chung, nên thấy không có tội”.
Đức Phật nói: “Sát sanh là nguyên nhân chính, nặng nhất tạo ra quả sinh tử luân hồi của chúng sanh”.
Trong pháp của Phật dạy: “Không sát sanh là đứng đầu, còn muốn ăn thịt phải tránh ba điều gọi là “Tam tịnh nhục” (không thấy giết, không nghe giết, không nghi giết).
Nhưng mà ”không nghi giết” khó lắm. Đĩa cá, đĩa thịt để ngay trước mắt ăn, mà bảo không nghi người ta giết, điều đó không thể có được. Bởi vì mình muốn ăn nên họ phải nấu, phải đi chợ mua, rồi người đi bắt, đi giết để cung cấp thịt cho người mua. Chỉ có thịt của con thú ăn thừa, mình đi dọc đường thấy đem về thì mới gọi là thịt tam tịnh.
Ban đầu Đức Phật dạy không sát sanh, nhưng không cấm việc ăn thịt, vì nếu cấm thì mọi người không dám đến, không dám đến thì không thể giáo hóa được. Nhưng về sau Đức Phật cấm dứt hẳn như trong “Kinh Phạm Võng” nói: “Luận về người ăn thịt, thì mất lòng từ bi, dứt giống Phật tánh, người ăn thịt mắc vô lượng tội…”.
Trong ”Kinh Niết Bàn” Ngài Ca Diếp hỏi Đức Thế Tôn: “Sao hồi trước Đức Phật cho phép tỳ kheo ăn ba loại thịt tịnh nhục hoặc ăn cả chín loại tịnh nhục?”
Đức Phật trả lời:
“Ta định chế như vậy vì sự cần thiết vào lúc đó, và để dẫn độ dần dần cho tới khi họ thật sự bỏ được ăn thịt”.
Trong Kinh Lăng Nghiêm Đức Phật nói: “Người ăn thịt có vô số tội lỗi, như vậy người ăn chay có vô lượng công đức.
Trong “Kinh Đại Bát Niết Bàn” Đức Phật Nói: “Ta quy định các con không được ăn tất cả các loại thịt, dù đó là thịt tam tịnh nhục, dù đó là thịt khác với mười loại cấm trước đây cũng bị cấm, cả thịt xúc vật chết cũng bị cấm. Ăn thịt sẽ tiêu hủy hạt giống từ bi và mỗi hành động của người ăn thịt sẽ làm mọi chúng sinh kinh sợ”.
Các tôn giáo khác trên thế giới cũng răn dạy các tín đồ không được ăn thịt, sát sanh, hại vật:
Trong quyển Sáng Thế Kỉ, quyển đầu của kinh Cựu Ước có đoạn viết: “Chúa phán rằng: Cùng những loài thú khắp nơi trên địa cầu, những nơi có sự sống ta đã ban cho các ngươi đủ loại rau quả và ngũ cốc để ăn, các ngươi không được ăn thịt”.
Cũng theo cuốn Sáng Thế Kỉ, có đoạn nhấn mạnh ”Thịt vốn có máu và có sự sống nên các con không được ăn”.
Cuốn Isaiad có đoạn viết, Chúa phán rằng: “Ta ghét các ngươi cúng dường ta nào là thịt cừu nướng, và thịt của những loài bổ béo khác… Ta không thích máu của những con bò mộng, những con cừu, hoặc các con dê… Vì thế khi các con ngửa tay xin tội, ta đã ngoảnh mặt đi. Khi các ngươi cầu nguyện ta sẽ không nghe, tại vì bàn tay của các ngươi đã vấy đầy máu…”.
Thánh Jerome, người đã dịch Thánh Kinh ra tiếng La Tinh lưu truyền đến nay, đã từng viết: “Các thức ăn chay rất giản dị và rất dễ nấu lại còn rất rẻ tiền. Ăn chay là phương pháp tốt nhất để chúng ta tu niệm, hầu theo đuổi con đường thánh thiện”.
Đạo hồi cũng có tháng ăn chay Ramadan.
Nhìn nhận lại hiện tại: Ngày nay thịt động vật được nuôi theo kĩ thuật hiện đại, có chất béo bão hòa, nhiều gấp 30 lần các con thú nuôi theo lối thả rông ngày xưa. Nhưng nguy hiểm hơn là thịt động vật được nuôi theo kĩ thuật hiện đại có chất tăng trọng như: DES (diethylstilbestrol) làm cho con vật tăng cân nhanh. Hiện nay tại Việt Nam, trong chăn nuôi, người ta còn sử dụng nhiều chất tạo nạc (siêu nạc) như: CLENBUTEROL, SALBUTAMOL, TOL, SUMO, SUPER WEIGHT-2.vv…
Thậm chí trước khi giết mổ hai ngày, họ còn tiêm cho con vật một ống thuốc tâm thần ”PROZIL”, làm cho thịt luôn tươi, đỏ, dẻo, để làm hài lòng khách hàng.
Nhưng người ăn đâu biết, chính những chất đó sẽ làm ảnh hưởng đến hệ thần kinh, tuần hoàn hô hấp, tim mạch, xương khớp, nội tiết, vô sinh, làm trẻ con dậy thì sớm…vv…
Thịt nạc trong chăn nuôi hiện tại còn nguy hại gấp nhiều lần thịt mỡ ngày xưa. Nguy hiểm hơn nữa la:
Thú vật ngày nay còn bị nhiễm nhiều hóa chất độc hại tồn đọng trong thịt như: DDT, DIOXIN, KEPON, DIELDRIL, HEPTACHLOR, TOXAPHENE, và các loại kháng sinh khách.v.v… Các hóa chất trên rất bề vững, hòa tan trong mỡ thịt động vật và gây ra nhiều bệnh tật như: Ung thư, tim mạch, dị dạng, tiểu đường và nhiễm độc cho cơ thể .v.v…
Thịt động vật còn mang nhiều mầm bệnh như: Bệnh bò điên, lở mồm long móng, heo tai xanh, bệnh do vi khuẩn E – Coli, Samonella, phẩy khuẩn tả V.Cholera, Listeria, Sán Dây bò, Sán Dây lợn, sán Xơ mít (thường gặp trong món bò lúc lắc, phở bò tái, bít tết), Sán lá gan có trong thịt bò tái, thịt lợn, thịt cừu, gỏi cá. Khi bị nhiễm sán, vi khuẩn sẽ tạo các khối u, áp xe trong gan.
Bệnh ấu trùng giun xoắn trong cơ bắp thịt động vật, bệnh giun đầu gai tạo khối u, bệnh giun chỉ cũng tạo các khối u dưới da, ở phổi, ở ổ mắt và lục phủ ngũ tạng.
Các độc tố trong thủy hải sản: CIGUATERA, TETRODOTAXIN, SCOMBIT, các độc tố này không bị phân hủy ở nhiệt độ sôi hay đông lạnh.
ĐẶC BIỆT: Để sử lí các sản phẩm động vật bị hư thối, các quán ăn, nhà hàng thường cho hóa chất tẩy mùi (H2O2, NaCLO đây là những chất tẩy dùng trong công nghiệp cực độc) tẩy trắng, rồi dùng phụ gia, phẩm mầu, gia vị với nồng độ cao để chế biến các món ăn mà người tiêu dùng khó có thể nhận biết.
Những chất này và các phẩm mầu công nghiệp cộng với những sản phẩm độc hại phân hủy bởi PROTEIN đã bị thối rữa vào cơ thể sẽ gây viêm loét dạ dày, đại tràng, ung thư, tim mạch, suy thận, suy gan.vv…
Các con thú được nuôi để lấy thịt, sữa, trứng trong hoàn cảnh vô cùng tồi tệ, để giữ cho chúng sống được ở điều kiện đó con người đã phải sử dụng đến hóa chất, kích thích tố, thuốc sát trùng, trụ sinh và nhiều hóa chất khác tích tụ trong các thực phẩm gốc động vật. Hơn thế nữa các con thú còn phải chịu những nỗi khổ đau cực kỳ tồi tệ trong các ”trang trại chăn nuôi”.vv…
Vậy hành vi ăn thịt, uống sữa, ăn trứng những con thú đó chúng ta đã vô tình gián tiếp tham dự gây nên nỗi khổ mà chúng đang phải chịu đựng. Đúng là:
“Hàng ngày trong bát canh ăn
Oán sâu như biển, hận thành núi cao.
Muốn hay nạn kiếp binh đao,
Lắng nghe lò mổ tiếng gào trong đêm”.
(Biên soạn: Quách Văn Mích)
NAM MÔ CẦU SÁM HỐI BỒ TÁT MA HA TÁT _()_
Nguyện cho tất cả chúng sinh đều tin thọ phật pháp, biết quý trọng sinh mạng, đoạn trừ sát sinh, dứt ác hành thiện, đều ngộ ra giáo lý của đức phật, cùng tu tập tinh tấn để sớm chứng Bồ Đề.
(Trích ”Phòng Ngừa và Chữa Bệnh Ung Thư Bằng Cách Nào?”)
Tâm Hướng Phật/St!