Nếu tất cả mọi người trên thế giới đều là những người tu hành, xuất gia thì nhân loại có thể tiếp tục được không?
Một thí chủ có chút quan tâm đến Phật giáo đã lặn lội đường xa đến đặt câu hỏi với một thiền sư:
– Nếu tất cả mọi người trên thế giới đều là những người tu hành, xuất gia như ông thì nhân loại có thể tiếp tục được không?
Thiền sư dường như không nghe thấy câu hỏi này, và hỏi một cách bình tĩnh và quan tâm:
– Cô năm nay bao nhiêu tuổi và đang làm ở ngành nào?
Nữ thí chủ:
– Dạ, 37 tuổi, tôi làm bác sĩ.
Thiền sư:
– Năm xưa hẳn cô đã thi đậu đại học và tốt nghiệp ?
Nữ thí chủ:
– Vâng. Đúng vậy, năm đó tôi thi vào trường Y, lại là trường tốt nhất cả nước. Sau 5 năm miệt mài học tập, tôi đã tốt nghiệp loại ưu.
Thiền sư:
– Vì sao cô không chọn các trường khác để thi vào?
Nữ thí chủ:
– Tôi thích làm bác sĩ, và do tôi có thực lực nên chọn thi vào trường đại học tốt nhất, các trường đại học khác đều không thú vị.
Thiền sư:
– Nếu mọi người đều nghĩ như cô, làm như cô, không phải tất cả các trường đại học khác đã đóng cửa sao? Rộng ra xã hội, ai cũng đậu đại học tốt nhất, ra làm bác sĩ cả, liệu trên đời có ai chịu làm nông dân, làm công nhân…? Chẳng phải như thế sẽ không còn lương thực, chẳng có đồ đạc dùng, nhân loại sẽ chết đói cả sao?
Nữ thí chủ nín lặng, suy nghĩ hồi lâu không biết trả lời như thế nào.
Thiền sư:
– Rất may, thực tế điều đó không hề xảy ra? Tại sao vậy?
Nữ thí chủ:
– Là vì thực tế mỗi người trong hàng tỉ người trên đời đều khác nhau. Khác nhau về hoàn cảnh, về sở thích, về năng lực, về tính cách… nên sẽ chọn lựa đủ các ngành nghề khác nhau chứ không phải chỉ chọn mỗi ngành Y. Và xã hội cũng sẽ điều tiết để buộc mọi người làm các ngành nghề mà xã hội cần, chứ không phải ai muốn ngành nghề nào sẽ được làm đúng ngành nghề đó.
Thiền sư:
– Vậy cô đã có câu trả lời cho câu hỏi của mình chưa?
Nữ thí chủ:
– Đa tạ ngài, tôi đã hiểu rồi. Hóa ra bấy lâu nay tôi loay hoay với một vấn đề giả định mà chẳng bao giờ xảy ra trong thực tế cả.
_____________
Rất nhiều người trong cuộc sống cũng giống như vị bác sĩ trên, hay loay hoay với những giả định không bao giờ xảy ra cả. Tệ hơn, họ còn dựa vào đó để ra những quyết định thực sự.
Họ vặn hỏi những người tu hành: “Nếu ai cũng ăn chay hết, lại còn phóng sinh liên tục, chẳng phải các loài vật sẽ sinh sôi ngập đầy Trái Đất sao?” Và dựa vào lí luận đó xúi giục mọi người đừng ăn chay, phóng sinh nữa.
Hoặc họ nói: “Nếu ai cũng tu hành thành Phật, giải thoát hết, thì thế giới này sẽ tuyệt tự, sẽ trống rỗng sao?” Và dựa vào đó tự mình không tu hành, còn xúi giục mọi người đừng tu hành theo Phật nữa.
Thật hài hước, những giả định đó vốn mãi mãi nằm trong trí tưởng tượng của họ, ngàn xưa đến ngàn sau chưa bao giờ xảy ra cả. Thực tế người tu hành theo Phật pháp chưa bao giờ đông hơn người không tu, người ăn chay, hay phóng sinh chưa bao giờ chiếm đa số cả.
Mà cho dù chuyện đó có xảy ra, thì thể giới cũng sẽ chẳng làm sao cả. Trước khi có loài người, muôn loài vẫn sinh sống tốt, số lượng luôn cân bằng và giới hạn theo quy luật tự nhiên, chẳng hề có chuyện sinh sôi trật hành tinh. Rồi nếu ai cũng tu thành Phật cả thì vũ trụ này đã quá tuyệt vời, tất cả được sống trong Niết Bàn an lạc vĩnh hằng, hơi đâu bận tâm chuyện thế giới này trống rỗng. Xong dù sao chúng đều là giả định, không phải thực tế.
Vậy tại sao chúng ta phải bận tâm về những giả định “không hề xảy ra” đó, tại sao lại căn cứ vào điều “không hề xảy ra” để quyết định làm hay không làm việc gì đó?
Còn thực tế? Thực tế thì luật Nhân quả luôn tồn tại ở đó, rất khắt khe và khắc nghiệt, những người buông lung thường xuyên sát sinh, ăn thịt, tạo nghiệp đủ loại, không biết tu tập chút nào sẽ thường xuyên hứng chịu các quả báo khốc liệt.
Thực tế là cuộc đời luôn đầy đau khổ, sinh lão bệnh tử nối tiếp nhau hết kiếp này đến kiếp khác, không lo tìm đường Giải Thoát, Giác Ngộ thì khổ sở sẽ là vô tận. Hãy tỉnh thức, nhìn vào thực tế, biết đúng như thật, và trí tuệ sẽ phát sinh.
Quang Tử!