Tâm Hướng Phật
Nhân Quả

Quả báo phá hủy tượng Phật, đốt kinh sách

Đứa bé này kiếp trước là quân lính. Nghe lệnh vua đốt chùa, đốt kinh đập phá tượng Phật, bắt sư hoàn tục nên kiếp này phải bị như vậy. Không có trí tuệ và phải nằm một chỗ.

Câu chuyện xảy ra vào khoảng rằm tháng 7 năm 2014, tại tịnh xá Liên Hoa, quận 11 – tp. Hồ Chí Minh, tôi đang ngồi tụng kinh cùng sư phụ, bỗng có 2 vợ chồng ẵm một đứa nhỏ, tay chân quặt quẹo khoảng 6 tuổi, mặt mũi ngô nghê. Mẹ của bé quỳ xuống bàn thờ Phật và thưa với sư phụ:

– Con không biết làm lỗi gì mà sanh phải một đứa con trai quanh năm nó không cười, không khóc, nằm im một chỗ. Mọi sinh hoạt hằng ngày đều do con làm hết. Ba nó thì đi làm lo cho 2 mẹ con. Cuộc sống gia đình chúng con khổ không sao tả hết!

Sư phụ tôi kêu bế bé tới gần sư phụ. Tự nhiên nó khóc thét lên. Khóc như chưa bao giờ được khóc. Ba mẹ nó ngạc nhiên vì từ trước tới giờ nó chưa hề khóc hay cười một tiếng. Sư phụ mới nói rằng:

– Đứa bé này kiếp trước là quân lính. Nghe lệnh vua đốt chùa, đốt kinh đập phá tượng Phật, bắt sư hoàn tục nên kiếp này phải bị như vậy. Không có trí tuệ và phải nằm một chỗ.

Lúc đó tôi mới hỏi thầy:

– Tại sao phải bị như vậy vì nếu không nghe lời vua sẽ bị chém chết? Đáng lẽ ông vua đó bị tội thôi. Người lính ngày xưa có câu “Quân xử thần tử. Thần bất tử bất trung” mà sư phụ, sao người lính cũng bị cộng nghiệp luôn?

Sư phụ mới giải thích cho tôi như vầy :

– Này Phúc Diệu, giả như con đi chợ. Con mua cá nhưng con sợ tội sát sanh. Con nhờ người bán cá làm cá dùm. Người bán cá cũng biết đập đầu con cá là mang tội. Nhưng vì cái nghề kiếm tiền để nuôi bản thân và gia đình nên họ phải làm chứ họ cũng sợ lắm. Cũng giống như anh lính đi lính được vua trả lương nghe theo lời vua làm chuyện có tội thì cộng nghiệp chung. Giống như người ăn cá và người làm cá đều bị tội hết.

Sau đó sư phụ nói với ba mẹ đứa bé:

– Hai vị từ nay hãy ăn chay, làm phước tụng kinh hồi hướng công đức cho đứa bé này để cho nghiệp của nó tiêu bớt, bệnh tật cũng sẽ từ đây mà tiêu trừ.

Đứa bé bỗng nín khóc. Ba mẹ đứa bé chắp tay cung kính, tin nhận lời sư phụ.

Nhân đây sư phụ cũng có lời khuyên đệ tử khi đến các ngôi chùa, không được tự ý lấy những vật trong chùa dù nhỏ nhất. Khi được chùa mời dùng cơm, ăn xong mình cúng dường lại tiền ít cũng được. Không leo trèo lên cây hay ngồi lên tượng Phật, thấy chùa có rác hay dơ chỗ nào thì mình cầm chổi quét, công đức vô lượng.

(Quang Tử – viết lại từ lời kể của Phúc Diệu)!

Bài viết cùng chuyên mục

Địa ngục của tội tà dâm vô cùng tàn khốc

Định Tuệ

Nghiệp báo là gì? Làm sao để hết nghiệp sanh tử?

Định Tuệ

Giết rắn tàn nhẫn, chết trong quằn quại đau đớn

Định Tuệ

Sát sanh tế thần tương lai sẽ biến thành những giống vật ấy

Định Tuệ

Tạo nghiệp sát lãnh ác báo đáng sợ

Định Tuệ

Cả gia đình chí thành niệm Phật giúp người mất vãng sanh an nhiên

Định Tuệ

Khuyên đừng giết thú, sát sinh

Định Tuệ

Chúng sanh có cam tâm dâng hiến thân mạng để quý vị ăn không?

Định Tuệ

Câu chuyện: Con rái cá bị lột da khiến thợ săn xuất gia

Định Tuệ

Viết Bình Luận