Tâm Hướng Phật
Nhân Quả

Luật nhân quả và phong thủy, cái nào mạnh hơn?

Có hai câu chuyện kể về 2 vị thầy phong thủy dưới đây, kết quả liệu họ có thắng nổi sức mạnh của nghiệp lực hay chăng?

Có hai câu chuyện kể về 2 vị thầy phong thủy: Một người muốn nhờ phong thủy để thay đổi vận mệnh, khiến cho gia tộc hưng thịnh; một người muốn dùng phong thủy để hủy hoại vận mệnh của người khác. Nhưng kết quả liệu họ có thắng nổi sức mạnh của nghiệp lực chăng?

Câu chuyện thứ nhất:

Có một danh sư phong thủy, xem mộ trạch cho người ta vô cùng chuẩn xác, nhiều người sau khi được ông xem cho xong, về thay đổi lại mộ trạch đều đã trở nên giàu có. Tuy nhiên, con cái của vị phong thủy này lại không thể giàu có, cũng không có một người nào làm quan.

Một ngày kia, con trai của ông nói: “Cha ơi, cha là một bậc thầy phong thủy, nhưng tại sao nhà chúng ta lại không có lấy một người nào làm quan vậy? Cha không thể dùng phong thủy một chút, để cả nhà chúng ta cũng giàu sang, cũng ra làm quan được sao?”

Vị thầy phong thủy ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:

“Được chứ, nhưng cần phải làm theo lời ta dặn. Giờ ngọ ngày mai là giờ tốt, ba anh em các con đi ra mộ của ông nội tế bái một chút, sau đó đem vật mà ta đã bọc sẵn chôn ở hướng Đông Nam – Tây Bắc. Chẳng đến mấy năm sau, nhà ta sẽ có người làm quan. Nhưng nhớ kỹ, sau khi chôn xuống, suốt đường về nhà không được nói bất cứ một lời không may nào”.

Thế là, giờ ngọ ngày hôm sau, ba anh em làm theo lời căn dặn của người cha đi ra mộ ông nội. Hoàn tất mọi việc, trên đường về nhà bỗng nhiên gặp một gã ăn xin đi đến nói: “Xin hãy rủ lòng thương cho tôi chút thức ăn hay một chút tiền lẻ với!”.

Người anh cả giơ một chân đá ngang vào gã ăn xin, và nói rằng: “Xúi quẩy quá! Không ngờ lại gặp phải một kẻ ăn xin”.

Sau khi trở về nhà, người cha hỏi: “Trên đường đã gặp những ai? Các con không nói lời xui xẻo nào chứ?”.

Ba anh em đành phải thừa nhận sự thật đã chửi rủa, và còn đánh một gã ăn xin. Người cha nghe xong thở dài nói:

“Các con thật không có phúc làm quan, bản thân ta tuy tinh thông thuật số phong thủy, nhưng cũng không thể làm trái nghiệp lực được. ”

Thực ra từ đầu ông thầy phong thủy đã biết được không thể dùng phong thủy mà cưỡng ép mong cầu phước báo được, vì nếu được thì ông đã tự mình làm từ lâu rồi, đâu cần các con hỏi rồi mới làm. Xong vì muốn các con tự thân trải nghiệm điều này, nên mới chỉ cho chúng làm như thế, để chúng thấm thía hơn.

Câu chuyện thứ 2:

Còn có một câu chuyện xảy ra vào triều đại nhà Minh, có một gia đình khá nghèo khổ, tuy nói là gia cảnh túng quẫn, nhưng rất tốt bụng, khi có những người chạy nạn lưu lạc đến nơi này, đi ngang qua đều sẽ luôn ghé lại nhà này xin chút cơm ăn, chút nước cháo uống lót dạ. Về sau có một người bởi quê nhà bị lũ nên phải chạy nạn, vừa khéo đi ngang qua đây, nhìn thấy có gian nhà lụp xụp liền gõ cửa muốn xin chút gì vào bụng.

Nữ chủ nhân nhà ấy thấy có người chạy nạn đến, rất lấy làm tội nghiệp, liền cho ông ta hai cái bánh ngô. Người chạy nạn sau khi ăn xong, trong lòng vô cùng cảm kích, liền nói với nữ chủ nhân rằng:

-Tôi thật ra là thầy phong thủy, bây giờ sa cơ thất thế, tìm đến nơi đây, vô cùng cảm tạ bà đã giúp đỡ. Tôi không có tiền để báo đáp bà, vậy hãy để tôi xem mộ trạch cho gia đình của bà vậy.

Nữ chủ nhân này nghe ông ta nói như vậy, cũng rất lấy làm vui mừng, bèn làm phiền thầy phong thủy chọn một nghĩa trang có phong thủy tốt cho gia đình mình. Thầy phong thủy chỉ vị trí đất, rồi nói tương lai sau khi người thân nhà bà qua đời hãy an táng ở mảnh đất đó…, phía trước xa xa có núi âm u, phía sau lại có núi dựa, trái có Thanh Long, phải có Bạch Hổ, phía trước còn có hồ nước, thật đúng là mảnh đất có phong thủy tốt. Nữ chủ nhân vô cùng cảm tạ, sau đó thầy phong thủy xin cáo từ.

Tuy nhiên, thầy phong thủy này vẫn là có bất chính. Đó là chọn huyệt tốt cho gia đình này, để mười năm sau nhất định sẽ giàu sang tột bậc. Nhưng ông ta muốn đến lúc đó sẽ đến xin tiền trả ơn cho mình.

Sau đó không được mấy năm, bà cụ thân sinh chủ nhà này qua đời, chủ nhà theo chỉ điểm của thầy phong thủy liền chôn cất bà cụ ở nơi mảnh đất quý đó. Khoảng 10 năm sau, quả thật con trai nhà này thi đỗ trạng nguyên, được phong làm quan phụ mẫu, trong nhà đã trở nên giàu sang, gia tộc cũng nhờ vậy mà vẻ vang hẳn lên.

Lúc này, vị thầy phong thủy kia bấm ngón tay tính thử, thấy đã đến lúc phải đến nhà nọ để xin tiền rồi. Ông ta nghĩ: “Người của nhà đó tâm địa rất thiện lương, sau khi giàu sang rồi hẳn sẽ trả ơn cho mình”. Trong lòng tính toán như vậy, rồi quay trở lại nơi đó.

Nữ chủ nhà sau khi nhìn thấy thầy phong thủy thì vô cùng kinh ngạc:

– À! Ông chẳng phải chính là thầy phong thủy đã chọn mộ huyệt cho nhà tôi đó sao, cuối cùng đã được gặp lại ông rồi! Đại ân nhân ơi, nhờ ông đã chọn cho nhà tôi cái huyệt này, con trai nhà tôi bây giờ quả thật không tệ, đã là trạng nguyên rồi, lại làm quan phụ mẫu, bổng lộc mỗi năm 500 thạch, bây giờ tôi phải báo đáp ông mới được”.

Sau đó bà ấy liền lấy ra một vạn lạng bạc trắng trả ơn cho thầy phong thủy. Kết quả thầy phong thủy này không những chẳng vui mừng, còn vô cùng tức giận, ông ta nghĩ nhà này hiện giờ giàu có như thế, vậy mà chỉ đưa cho mình có một vạn lạng bạc. Thật ra, một vạn lạng bạc thời bấy giờ đã đủ để cho thầy phong thủy sống đến mấy đời rồi, nhưng lòng tham của ông ta lại không thỏa mãn, ban đầu dự đoán của ông ta là 50 vạn lạng hoàng kim. Ông ta cứ cho rằng trạng nguyên lang có khả năng lấy ra số tiền nhiều như vậy để báo đáp cho mình.
Ông ta không nghĩ được rằng, gia đình này làm quan thanh liêm, số tiền tài mà triều đình ban cho là để con trai bà dùng vào việc giúp đỡ người dân hoặc trị lý thiên tai. Bây giờ lấy ra 1 vạn lạng bạc đối với gia đình bà mà nói đã là con số quá lớn, tính ra cũng là đã lấy ra một nửa tài sản của nhà bà để trả ơn cho thầy phong thủy rồi.

Ông thầy phong thủy này không biết phải trái, lại cho rằng nhà họ keo kiệt. Ông ta vô cùng tức giận, liền muốn nghĩ cách làm chuyện xấu với nhà này.

Vào một đêm tối không có trăng sao, ông ta đi đến mồ mả của nhà này, chôn một chút thủy ngân và đồng, cùng những kim loại mà Đạo gia trước đây dùng để luyện đan ngay bên cạnh mộ huyệt. Bởi ông ta là thầy phong thủy trình độ cũng vào hàng bậc thầy, biết rằng đã chôn những thứ này rồi, trạng nguyên lang của nhà đó trong vòng nửa năm sẽ gây chuyện và bị triều đình giáng chức. Trong lòng ông ta nghĩ nhà họ đã tiếc tiền tiếc của chỉ đưa cho mình 1 vạn lạng bạc, lần này phải dạy cho họ một bài học thích đáng.

Kết quả thời gian nửa năm đã đến, trạng nguyên lang của nhà kia không những không xảy ra chuyện, trái lại còn vô cùng tốt. Triều đình lại thăng quan tiến chức cho chàng, ban đầu là quan phụ mẫu địa phương, sau đó được điều lên kinh thành làm đến chức tam phẩm quan văn, người mẹ cũng được phong làm phu nhân.

Vị thầy phong thủy rất tức tối: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, không thể như vậy được, trình độ phong thủy của mình cao thâm như vậy, tại sao lại không linh nghiệm?”.

Sau đó ông ta lại nhân đêm thanh vắng lén lén đến mồ mả của nhà đó tìm hiểu xem rốt cuộc là chuyện thế nào. Kết quả phát hiện những thứ mà ông đã từng chôn xuống không biết đã biến đâu mất. Lần này khiến cho ông ta càng không hiểu rốt cuộc là chuyện gì.

Ông ta thầm nghĩ, lúc đó mình chôn những thứ này rất kín đáo, không có người thứ hai biết được, hơn nữa xung quanh cũng không có dấu vết bị người khác lấy đi, những thứ này làm sao biến mất được chứ? Ông ta nghĩ mãi cũng nghĩ không ra được. Cuối cùng vị thầy phong thủy này bởi chuyện này mà buồn bực sầu não mà chết.
(Tiểu Thiện, dịch từ epochtimes.com)

Lạm bàn:

Ông ta tinh thông thuật phong thủy, nhưng lại mù tịt về đạo lí Nhân quả, phàm những người tích đức hành thiện ắt tự có phước đức, dù cho thầy địa lí có giở chiêu thuật hại người cũng không có tác dụng gì cả. Ngay cả việc xuất hiện thầy địa lí tới giúp gia đình đó chọn được huyệt tốt, cũng là do nhân quả sắp xếp, an bài theo phúc đức của gia chủ.

Chung quy, phong thủy cũng chỉ giống như cái biển báo, thông thường người ta hay đặt những cái biển báo phía trước có chợ, hay phía trước có vực thẳm .v.v… cho người đi đường biết, thế nhưng dù có biển báo, hay không biển báo, thì chợ vẫn cứ ở đó, vực thẳm vẫn cứ ở đó… chẳng phải do cắm biển báo hay không cắm mà thay đổi được.

Một người muốn thông qua phong thủy để thay đổi vận mệnh, khiến cho gia tộc hưng thịnh, một người muốn dùng phong thủy để làm hại vận mệnh của người khác, kết quả đều không được như mong muốn. Từ đây có thể thấy được rằng, sức mạnh của nhân quả lớn hơn rất nhiều so với sức mạnh của phong thủy. Phàm là chuyện gì đều cần phải tuân theo thiên lý; vạn sự đều có nhân duyên, có nhân trước ắt có quả sau.

Người xưa nói: “Chu Dịch là kế sách của người quân tử chứ không phải là mưu sách của kẻ tiểu nhân”, “người có phúc ở nơi phúc địa”, người mà không có phúc đức, thì có cố ở nơi phúc địa, cũng sẽ gặp phải tai ương.

Vậy nên, người sống ở đời, nên làm nhiều việc tích đức hành thiện, chớ thấy việc ác nhỏ mà làm, chớ thấy việc thiện nhỏ mà bỏ qua, có “nhân” tích đức hành thiện này, còn lo không kết được “quả” phúc báo hay sao?

PHONG THỦY XẤU KHÔNG HẠI ĐƯỢC NGƯỜI TỐT

Trong một cuốn sách phong thủy do ông Man-Ho Kwok viết, ông có kể vài câu chuyện như sau:

“Vài thế kỷ trước ở bên Trung Quốc, có một ông thầy Địa lý rất nổi tiếng, nhưng tính tình ông này thì rất hẹp hòi và nóng tính. Vào một ngày của mùa hè ông ta được lệnh của Vua đi tìm long mạch và ‘huyệt kết’ cho nhà vua dùng làm nơi xây lăng tẩm tổ tiên.

Thời kỳ đó phương tiện giao thông khó khăn nên phần đông người ta đi ngựa và đi bộ mà thôi. Sau nhiều ngày băng rừng vượt núi, ông thầy đã tìm được huyệt quý. Ông ta vui mừng trở về phúc trình với Hoàng thượng. Trên đường về , ông ta đã cạn hết lương thực và nước uống, giữa vùng rừng núi hoang vu, ông ta không biết tìm đâu ra được mạch suối ngầm để lấy nước uống giữa mùa hè nóng bỏng.

Trong cơn tuyệt vọng, ông ta tìm đến được một khu rẫy. Chủ nhân là một người đàn bà trung niên và ba người con trai đang cuốc đất. Ông ta mừng quá chạy ngay vào xin nước uống.

Người đàn bà vui vẻ đi lấy cho ông ta một bát nước đầy, nhưng trước khi đưa bát nước cho ông ta, bà hốt một nắm lá cây bỏ vào bát trước sự ngạc nhiên của ông thầy phong thủy.

Ông rất giận vì nghĩ người đàn bà kia hạ nhục mình, nhưng vì đang khát, ông ta cũng ráng dằn xuống mà uống hết bát nước cho qua đi cơn khát, trong bụng ông ta đã có ý định trả thù người đàn bà vô lễ kia.

Sau khi hỏi thăm ông ta biết được chồng của người đàn bà nghèo khổ kia đã chết vài năm trước, để lại cho bà một mảnh đất hoang và 3 đứa con nhỏ. Ông ta tự giới thiệu tên và cho biết ông ta là một nhà phong thuỷ nổi tiếng làm việc cho triều đình. Ông ta bảo muốn coi giúp về phong thuỷ cho căn nhà của người đàn bà tội nghiệp kia.

Sau khi quan sát căn nhà và cấu trúc địa lý xung quanh, ông ta bảo căn nhà của bà không tốt, nếu sống ở đó thì suốt đời nghèo khổ vất vả. Rồi thì ông ta bảo cho người đàn bà biết rằng, ông ta biết được có một căn nhà bỏ hoang lâu đời với đất đai rộng rãi ở bên kia núi, ông ta khuyên người đàn bà nên dọn về đó ở sẽ tốt hơn.

Ông ta nói xong thì vội vã bỏ đi, trong lòng vui sướng vì đã trả được thù, khu đất và căn nhà hoang không chủ mà ông ta chỉ cho người đàn bà đó, là một khu ‘tử địa’, phạm vào ‘Ngũ Quỷ xung sát’, là một khu đất cực xấu, ai sống ở đó đều chết yểu.

Sau một thời gian khá lâu, ông ta có dịp đi ngang qua vùng đất cũ, ông gặp lại người đàn bà và ông ta hết sức kinh ngạc vì người đàn bà nghèo khổ ngày xưa bây giờ là một người đàn bà giàu có, nhà cao cửa rộng.

Người đàn bà đón tiếp ông rất ân cần vì biết ơn ông đã chỉ cho bà một khu đất tốt, từ khi dọn vào, bà luôn luôn trúng mùa, tiền bạc dư giả, con cái học hành tới nơi tới chốn, hai trong ba đứa con trai đang làm quan, đứa con thứ ba thì thông minh xuất chúng, đang dạy học và rất có tên tuổi.

Ông ta kín đáo quan sát căn nhà, và vùng đất xung quanh, tuy có sang trọng hơn nhưng trên căn bản vẫn là vùng đất phạm ‘Ngũ Quỹ xung sát’.

Lòng ông ta cực kì hoang mang, không lẽ tài nghệ của ông lại nhìn sai ? Cuối cùng, tìm mãi không ra câu trả lời, ông ta đành thú thiệt về việc trả thù của ông ta, vì cớ ngày xưa bà đã vô lễ bỏ lá rác vào bát nước trước khi trao cho ông uống.
Người đàn bà giải thích rằng, sỡ dĩ bà ta làm như vậy là vì lúc đó trời đang nóng bức, ông ta lại đang khát nước cực độ. Mà những người bị khát mức đó, khi gặp nước thường uống ào ạt, uống rất nhanh thành ra bị sốc. Nếu trao cho ông ta bát nước bình thường thì ông ta sẽ một hơi uống cạn ngay, sẽ khiến ông ta bị sốc mà bị nguy hiểm đến tính mạng , cho nên bà bỏ lá cây khô vào là để buộc ông ta từ từ uống, vì phải vừa uống vừa gạt bỏ lá qua một bên.

Đến lúc đó ông thầy mới chợt hiểu, vì những gì bà làm để cứu mạng của ông ta đã tạo nên phước báo, đủ để hoá giải đi cái ảnh hưởng xấu của vùng đất chết.

Lạm bàn:

Ngược lại với chuyện trên, nhiều người dù đã chọn các thầy cao thủ, sắp đặt phong thủy cho nhà cửa thật tốt, nhưng tâm họ xấu ác, tạo nhiều nghiệp bất thiện, thì Phong thủy tốt cũng vẫn chả giúp được gì. Tai họa vẫn trên trời rơi xuống.

Như vậy, ta cần hiểu, gốc của phong thủy là Nhân Quả. Nếu Nhân Quả tốt, phước đức nhiều thì Nghiệp lực sẽ tự chiêu cảm, khiến gia chủ sống trong một địa thế phong thủy tốt. Và thậm chí như chuyện trên, dù phong thủy tệ hại thì chủ nhà vẫn cứ gặp may mắn, phát đạt.

Và ngược lại, những ai nghiệp nặng, Nhân Quả sẽ tự chiêu cảm khiến cho họ chọn những khu đất phong thủy xấu để ở. Thậm chí, dù có cố chỉnh sửa phong thủy cho tốt, thì Nghiệp lực vẫn khiến cho họ gặp tai ương, hoạn nạn, vì Nghiệp lực mới là sức mạnh ghê gớm nhất trong vũ trụ, thần thông của các vị A La Hán còn chẳng thắng được Nghiệp lực, huống chi phong thủy.

Xem ra, phong thủy chỉ có tác dụng như một cái biển báo. Ở trước những khu chợ, trước ngã tư, hoặc trước đèo dốc nguy hiểm…, người ta thường đặt một cái biển báo trước cho người đi đường biết mà chuẩn bị. Nếu giả như một người nào đó, nhổ cái biển báo đi, hoặc sửa chữa biển báo… thì cũng chẳng thay đổi được gì, khu chợ, ngã tư, đèo dốc nguy hiểm …vẫn còn nguyên đó mà thôi.

Một trong 10 thầy phong thủy nổi tiếng nhất Hồng Kông: Trần Lãng, trước khi qua đời ở tuổi 78, ông đã tổng kết toàn bộ kinh nghiệm cả đời mình trong vài câu nói, được ghi chép lại, và truyền ra ngoài, gây ra cơn sốt không nhỏ trong cộng đồng mạng tại Hồng Kông. Ông nói:

Những người có nhiều tiền ấy, kỳ thực đó không phải phúc của một kiếp trước họ tích được, mà họ đã tu tâm tích đức từ hằng bao nhiêu kiếp trước nữa rồi. Hiếu kính cha mẹ, tôn sư trọng Đạo, cứu giúp chúng sinh…, mới có được địa vị tiền tài như ngày hôm nay.

Hiện nay có rất nhiều người đi nhầm đường. Họ dùng mọi thủ đoạn và quyền thế hoặc kiến thức bản thân biết được để kiếm tiền. Nhưng họ không biết được bản chất của những việc này đều là nhân quả nghiệp duyên, bản thân phải có “nhân” thì mới gặt được “quả”. Mà “nhân” ấy gieo bằng việc “hiếu kính cha mẹ, tôn sư trọng Đạo, cứu giúp chúng sinh…”.

Người làm ăn phải đi con đường chân chính, bản thân lại có “nhân” (phúc đức) thì thành công sẽ sớm đến thôi. Phúc dày thì duyên đến sớm, có muốn vội cũng chẳng được. Là người chân chính cũng chính là đang tạo phúc, làm tấm gương cho người sau học tập, cái phúc này không chỉ vài tỉ có thể tính được. Tuyệt đối không đi con đường bất chính, nếu không sẽ tổn đức rất nhanh. Trong mệnh đáng lẽ kiếm được vài trăm tỉ, làm việc bất chính, bị giáng xuống còn vài tỉ. Bản thân cảm thấy như thế đã là rất thành công rồi, kỳ thực không biết rằng chính vì mình bất chính mà tạo nghiệp nhận báo ứng, cũng không biết hưởng được bao lâu.

Hiện nay xã hội đều trở nên bại hoại, con người vì cầu danh, cầu lợi mà không từ thủ đoạn, cũng do không có thánh nhân chỉ dẫn, liêm sỉ cũng chẳng còn, chứ đừng nói đến đạo đức nhân nghĩa. Con người ấy mà, nếu muốn đời đời kiếp kiếp hưởng phú quý, thì hãy bảo họ bái sư tầm Đạo, ai ai cũng có liêm sỉ, có đạo đức thì nhân họa sẽ ít đi. Nhân họa ít, thì thảm họa thiên nhiên cũng giảm xuống.

Mọi người ở đây đều có ảnh hưởng lớn đến xã hội, là những người có học thức, được thầy tốt chỉ dẫn, thì hãy đem những điều bản thân học được phổ biến hơn nữa, thì đất nước sẽ ổn định, các nước khác cũng sẽ theo đó mà học. Làm việc này chính là tích được phúc lớn, hành được “quả Thiện” lớn nhất, ai làm thì người đó hưởng được lợi ích, đời đời kiếp kiếp hưởng đại phú đại quý.

Một thầy phong thủy tầm cỡ như Trần Lãng, từng xem chính xác cho Lí Gia Thành, Tạ Đình Phong, tổng thống Indonesia… nhưng những tinh hoa mà ông tổng kết lại trong cả cuộc đời thì lại toàn Nhân Quả.

Hiểu được điều này, chúng ta đơn giản là không cần bận tâm đến phong thủy. Muốn vận mệnh thay đổi, cuộc sống tốt lên, hãy cứ thuận theo Nhân Quả, tạo thật nhiều việc phước thiện, tránh xa các ác nghiệp, không ngừng sám hối nghiệp cũ, tu sửa tâm tính thiện lương, luật Nhân Quả sẽ sắp đặt mọi thứ tốt đẹp đến với chúng ta.

Quang Tử!

Bài viết cùng chuyên mục

Nghiệp báo là gì? Làm sao để hết nghiệp sanh tử?

Định Tuệ

Khỏe lại nhờ người thân tụng kinh hồi hướng

Định Tuệ

Ăn chay trì giới mới được lợi ích – Báo ứng hiện đời tập 1

Định Tuệ

Vừa gây tội, vừa tạo phước có kết cục như thế nào?

Định Tuệ

Thế nào là Khẩu Phật Tâm Xà?

Định Tuệ

Không truyền rộng điều ác, thường tán dương điều thiện

Định Tuệ

9 loại chết không đúng tuổi thọ do nghiệp giết hại chiêu cảm

Định Tuệ

Nghiệp báo sát sinh giết hại vật dẫn đến quả khổ đau

Định Tuệ

Cách chuyển hóa một nghiệp xấu như thế nào?

Định Tuệ

Viết Bình Luận