Phần nhiều người đời hay viện mấy lý do như quá bận rộn, không có thời gian, để rồi cự tuyệt pháp đại tiện nghi vạn kiếp khó được gặp gỡ này, thật đáng tiếc quá!
Bận rộn cả ngày chẳng niệm Phật, nghe Pháp… được, rồi e là vẫn phải gặp vua Diêm La “để giải trình cho sự bận ấy”, ngài dẫu có “cảm thông” cũng chỉ có thể tùy nghiệp mà dẫn đi lãnh thọ thôi!
Niệm Phật chuyển biến nghịch cảnh, tiêu trừ tại nạn, sinh về Cực Lạc, còn sự nào lớn lao hơn Pháp này nữa, nhưng lại rất xem thường.
Phần nhiều người đời hay viện mấy lý do như quá bận rộn, không có thời gian, để rồi cự tuyệt pháp đại tiện nghi vạn kiếp khó được gặp gỡ này, thật đáng tiếc quá!
Có thật sự bận rộn chăng? Tôi chẳng thấy vậy. Niệm Phật thì đi, đứng, nằm, ngồi đều làm được; dù là sĩ, nông, công, thương đều chẳng trở ngại gì.
Nếu chẳng tin thì dưới đây tôi sẽ dẫn một bài ca ngắn để người đời đối với những sinh hoạt thường nhật có thể phân tích rõ ràng.
Tôi tin rằng sau khi xem bài ca này xong, nhất định quý vị sẽ chẳng còn cười được nữa.
Bài ca chẳng nhàn
Biết ngài vốn chẳng bận,
Cứ cố nói không nhàn.
Trong hai mười bốn giờ,
Nằm ngủ mất tám tiếng,
Ba bữa ăn ba giờ,
Lại uống trà, hút thuốc
Chải gỡ, đại tiểu tiện,
Phí mất khoảng một giờ,
Đi ra ngoài uống rượu
Về chuyện gẫu cùng vợ
Ít nhất vài ba giờ,
Lại e lòng bận bịu,
Thân mệt tính ngủ trưa,
Ngủ hai giờ chẳng đã,
Mất đi mười sáu giờ,
Uổng phí hơn quá nửa,
Trong tám giờ còn lại,
Chưa chắc đã bận thật.
Niệm Phật được nửa tiếng
Đã kêu lâu lắm rồi
Hãy xem người xưa nay,
Mấy ai bảy mươi tuổi?
Đừng đem khổ sinh tử,
Vất ra đằng sau ót,
Việc chân chính của mình,
Vạn vạn lần khẩn cấp,
Xin hãy gấp tỉnh ngộ,
Màu trồng chín phẩm sen.
Trích từ “Tuyển tập những bài viết về Tịnh Độ của Lão Cư Sĩ Lý Bỉnh Nam” – Như Hoà chuyển dịch.