Hai tay tội hồn bị cột chặt vào trục xe bằng sắt nóng đỏ có lửa cháy luồn qua, hai tay tội hồn bị cháy bỏng, muốn giựt ra mà chẳng được.
Phật Sống Tế Công
Giáng ngày 26 tháng 11 năm Đinh Tị (1977)
Thơ
Lãnh thượng tân phân tuyết áp mai
Vô tình tuế nguyệt cấp tương thôi
Đồ đao phóng hạ thanh song thủ
Tính địa khuyến tu ác ngọc bôi.
Dịch
Đỉnh núi tơi bời tuyết phủ mai
Vô tình năm tháng cứ trôi hoài
Ném dao đồ tể hai tay sạch
Hồn đất khuyên tu chén ngọc mời.
Tế Phật: Trên đỉnh núi lạnh hoa tuyết bay phất phới, năm cùng tháng tận đã tới, khuyên môn sinh hãy quăng dao đồ tể, chớ tạo thêm ác nghiệp mới. Bữa nay chuẩn bị dạo âm ti, Dương Sinh lên đài sen.
Dương Sinh: Khí Trời quá lạnh, con sợ chịu không thấu xin ân sư ban thuốc tiên, thưa có được chăng?
Tế Phật: Chẳng qua do ảnh hưởng tâm lí, tính linh do Trời phú há lại sợ lạnh sao? Con đã cầu xin thuốc, tánh thầy lại vốn rộng lượng, vậy cho con viên thuốc này uống mau đi rồi lên đường.
Dương Sinh: Đa tạ ân sư đã ban thuốc cùng tha tội mê chấp của con. Con đã sẵn sàng, mời ân sư lên đường….
Tế Phật: Đã tới nơi, mau xuống đài sen.
Dương Sinh: Thưa bữa nay tới thăm ngục nào? Tại sao chưa thấy Ngục Quan ra đón, chỉ thấy âm binh áp giải tội hồn đi đi lại lại.
Tế Phật: Chúng ta gắng đi thêm một đoạn đường nữa sẽ rõ.
Dương Sinh: À thì ra phía trước là Địa Ngục Nóng Bỏng Não Nề, lần trước đã thăm qua bữa nay lại tới thăm tiếp?
Tế Phật: Không phải, hôm nay chúng ta tới thăm Ngục Nướng Tay, muốn tới ngục này phải băng qua con đường nhỏ nằm bên cạnh Ngục Nóng Bỏng Ảo Não.
Dương Sinh: Phía trước hơi nóng luộc người, làm sao băng qua nổi? Vả lại từng nghe đường đó là đường nóng bỏng, chân con lại là chân phàm đi qua tránh sao khỏi bị phỏng?
Tế Phật: Con đừng sợ, có ta đi bên cạnh đất nóng sẽ hóa thành đất mát.
Dương Sinh: Kính xin thầy hóa phép kẻo không qua nổi, vì đường nhỏ phía trước màu gạch đỏ rực như bị lửa nung.
Tế Phật: Hãy nhìn ta hóa phép, quạt Phật quạt một quạt khiến đường lửa đỏ hóa thành đường mát mẻ yên lành dễ dàng vượt qua.
Dương Sinh: Quả là phép Phật vô biên, con đường đỏ rực đột nhiên biến thành con đường mát mẻ. Có một số tội hồn băng qua mà thân thể chẳng hề hấn gì, khiến mọi người kinh ngạc bội phần, ngơ ngác nhìn bốn phía các tội hồn bèn ùn ùn kéo qua.
Tế Phật: Mau theo ta băng qua kẻo tới lúc phép hết hiệu nghiệm con khó đi qua…
Dương Sinh: Băng mình theo ân sư đã tới nơi tới chốn, phía bên trái con đường thấy có Ngục Quan cùng Tướng Quân xếp hàng chờ đón.
Tế Phật: Đây là Ngục Quan cùng Tướng Quân của Ngục Nướng Tay, mau tới chào ra mắt.
Dương Sinh: Kính chào Ngục Quan cùng chư vị Tướng Quân, tôi là Dương Thiện Sinh thuộc Thánh Hiền Đường Đài Trung phụng mệnh theo thầy Tế Phật tới quý ngục thâu lượm những bằng chứng để viết sách khuyên răn giáo hóa người đời làm điều phước thiện, bữa nay tới đây xin được lãnh giáo nhiều điều ơn ích.
Ngục Quan: Hoan nghênh hai vị tới thăm bản ngục, Địa Ngục Du Kí sẽ đăng tải những án chứng của bản ngục thực quả là vinh hạnh. Kính mời hai vị vào trong ngục tham quan.
Dương Sinh: Xin đa tạ Ngục Quan đã quá lưu tâm. Hàng chữ Địa Ngục Nướng Tay thấy xuất hiện trên cửa ngục, hai bên có quân lính cầm khí giới canh giữ rất là nghiêm ngặt.
Ngục Quan: Mời hai vị vô trong.
Dương Sinh: Đã nghe thấy tiếng khóc than buồn thảm vang rần.
Tế Phật: Các ngục đều than khóc thê lương, nghe như tiếng người dương gian rên xiết lúc lâm bệnh, sầu thảm trông mong được cứu rỗi.
Dương Sinh: Cửa ngục trang bị cực kì tối tân khoa học. Hai tay tội hồn bị cột chặt vào trục xe bằng sắt nóng đỏ có lửa cháy luồn qua, hai tay tội hồn bị cháy bỏng, muốn giựt ra mà chẳng được. Trục xe bằng sắt sức nóng quá mãnh liệt, thiếu sức co giãn nên truyền nhiệt rất lẹ, tội hồn mong thoát nạn nhưng chẳng thể giảm được sức nóng của lửa nên té lăn ra, đôi tay như hai cục than lửa muốn quăng đi mà chẳng được, mặt mũi mồ hôi nước mắt đầm đìa, hai tay cháy trụi đau đớn khóc ngất.
Ngục Quan: Bản ngục tên gọi là Ngục Nướng Tay, trước đây dùng bàn ủi nóng ủi tay sau này nhờ phối hợp được thủ đoạn cao minh của người đời nên mới cải tiến hình phạt này. Để tôi sai áp giải thêm vài tội hồn nữa ra đây để chúng thuật rõ lại những hành động phi pháp của chúng lúc còn tại thế.
Dương Sinh: Âm dương cùng một lẽ, quả là cao nhân tất hữu cao nhân trị.
Ngục Quan: Tội hồn hãy nghe ta bảo: Bữa nay Phật Sống Tế Công cùng Dương Thiện Sinh thuộc Thánh Hiền Đường ở Đài Trung trên dương gian xuống bản ngục thu thập những bằng chứng để khuyên răn người đời, các ngươi hãy thuật hết những hành động phi pháp để giáo hóa thế nhân.
Tội Hồn: Tôi lúc sống quen thói chơi bời phóng đãng, thường núp trong bóng tối chọc ghẹo làm nhục đàn bà con gái qua đường, đời tôi đã phạm tội này có tới mười mấy lần, sau khi chết bị xử đày tại ngục này để chịu tội.
Ngục Quan: Vung tay động loạn phải chịu tội ma chướng này.
Tội Hồn: Tôi lúc sống chuyên môn xúi người này kẻ nọ kiện cáo lẫn nhau rồi viết đơn kiện cho họ để ở giữa thủ lợi, cả đời tôi toàn phạm tội này, sau khi chết Minh Vương giận quá phán rằng lúc sống tôi ham viết đơn kiện cáo, đôi tay hại người nên phải đốt nó đi, do đó tôi bị đày tại ngục này chịu tội. Đau đớn cùng cực mà chẳng một ai biết tới, kính xin Phật Sống Tế Công cứu mạng.
Tế Phật: Ngươi đã rành về sở trường chuyên môn cớ sao không viết đơn kiện Diêm Vương để xin tha tội.
Tội Hồn: Diêm Vương mặt sắt vô tư, tôi chẳng dám tự chuốc phiền.
Tế Phật: Dĩ nhiên là thế nhưng cầu cứu ta cũng chẳng khác hơn.
Ngục Quan: Không được tự tiện van xin. Tội hồn thứ ba mau mau cung khai.
Tội Hồn: Tôi lúc sống mở sòng bài, thường bày trò cờ gian bạc lận nên kiếm được rất nhiều tiền, lúc sống vì có tiền một cách quá dễ dàng như vậy nên đời sống khá giả do đó thường hành động bất chính làm hại xã hội. Sau khi chết mới hay Diêm Vương quá giận phán đày tôi ba mươi năm tại Ngục Nướng Tay, hàng ngày khổ đau không chịu thấu.
Tế Phật: Đã mở sòng bài còn tổ chức cờ gian bạc lận, tội người quá tàn ác, nếu như mãn hạn tù tái sanh làm người, hai tay chắc hẳn bị tàn phế đúng là ác nghiệp quả báo, hi vọng người đời mau tỉnh ngộ bỏ đánh bài đánh bạc. Tội hồn thứ tư mau khai rõ những tội đã làm.
Tội Hồn: Tôi lúc sống thường dùng chi phiếu không tiền bảo chứng để lừa gạt kẻ khác lấy tiền, sau khi chết bị đày tại ngục này. Lúc sống chỉ nghĩ cao bay xa chạy là chủ nợ chẳng biết đâu mà đòi, ngờ đâu chết xuống âm phủ, Diêm Vương bắt tới đây chịu hình phạt.
Ngục Quan: Thiếu nợ người đáng lí mi phải trả sòng phẳng, trái lại mi còn cố tình lường gạt cho nên sau khi chết mi mới bị hình phạt nghiêm ngặt trừng trị, thật chẳng oan uổng chút nào.
Tế Phật: Hiện thời người đời dùng chi phiếu không tiền bảo chứng rất nhiều. Xuất chi phiếu ra rồi trốn biệt tăm như vậy là kẻ lường gạt, sau khi chết tất nhiên sẽ bị hình phạt nghiêm khắc. Kiếp lai sinh sẽ phải làm trâu làm ngựa để trả nghiệp, cổ kim trong ngoài chẳng một ai có may mắn thoát khỏi. Nhân quả báo ứng một mảy lông, một sợi tơ cũng không thể trốn thoát, người đời nên thận trọng.
Ngục Quan: Tội hồn thứ năm, sao mi lại mất hết cả thần khí vậy? Hãy mau khai rõ những tội đã phạm lúc mi còn sống.
Tội Hồn: Xin Ngục Quan chớ mỉa mai tôi, tôi lúc sống có chân trong một đảng bất lương, thường hay sinh sự, phá rối an ninh ngoài xã hội, hễ gặp việc trái mắt hay bất chợt thấy kẻ nào nhìn chăm chú mình, tôi liền giơ tay đánh liền, hành hung người như vậy mà chẳng cho là quan trọng gì. Sau khi chết Minh Vương sai quỷ đầu trâu mặt ngựa hành hạ tôi rồi hỏi tôi có chịu khuất phục không? Khiến tôi nhớ lại hành vi mà tôi đã làm lúc còn sống thì không thể nào ứng đối được.
Ngục Quan: Mi lúc còn là thanh niên, hỏa khí mạnh mẽ chuyên môn đánh đập người, phá hoại an ninh xã hội, nắm tay của mi đã quá cứng, hiện tại tốt hơn kêu mi đấm vào trục xe gang thép để cho nó tiêu hết hỏa khí của mi đi.
Tế Phật: Thời giờ đã tới, Dương Sinh mau trở lại Thánh Hiền Đường.
Dương Sinh: Cáo từ Ngục Quan cùng chư vị Tướng Quân, xin đa tạ sự tiếp đãi cùng chỉ giáo nồng hậu.
Ngục Quan: Không có chi đó chỉ là lễ mọn. Lệnh chư Tướng Quân hàng ngũ chỉnh tề đưa tiễn.
Tế Phật: Dương Sinh mau lên đài sen.
Dương Sinh: Thưa con đã sửa soạn xong kính mời ân sư trở lại Thánh Hiền Đường…..
Tế Phật: Đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.
Trích: Địa Ngục Du Ký – Hồi Bốn Mươi Ba: Dạo Địa Ngục Nướng Tay!