Tâm Hướng Phật
Nhân Quả

Oan gia trái chủ là gì? Vì sao chúng ta phải cầu siêu cho họ?

Oan gia trái chủ là gì? Họ là vong hồn của người hay súc sinh… trong kiếp này và vô số kiếp qua đã từng cùng chúng ta kết nhiều mối thâm thù.

Sau khi qua đời, trong khi đa số các vong linh đã nhanh chóng luân hồi kiếp khác ở những cảnh giới khác nhau trong lục đạo, thì vẫn còn có những vong hồn đã vất vưởng dương gian cả mấy trăm năm, thậm chí mấy nghìn năm, không siêu thoát, không đầu thai đi đâu được, chỉ vì không buông được những bám chấp, những oán hận trong lòng.

Trong số đó, đáng sợ nhất, chính là các vong linh Oan gia trái chủ. Họ là vong hồn của người hay súc sinh… trong kiếp này và vô số kiếp qua đã từng cùng chúng ta kết nhiều mối thâm thù.

Có khi làm súc sinh bị chúng ta bắt giết ăn thịt, có khi làm người bị chúng ta đánh đập, hành hạ, cướp đoạt, lừa đảo, giết hại…. Khi thì là những thai nhi bị cha mẹ phá bỏ…tạo ra vô số mối căm hận, oán thù chằng chịt.

Khi các vong hồn oan gia trái chủ tìm được người đã hại mình, dù kẻ đó đã luân hồi chuyển kiếp, xong các vong hồn oan gia vẫn có thể nhận ra được. Điều đương nhiên phải xảy ra, là họ sẽ bám theo, tìm cách trả thù.

Vậy họ trả thù bằng cách những cách nào?

Các vong linh có một số thần lực nhất định, không nhiều thì ít. Và họ cũng rất thông minh, nên nghĩ ra được nhiều cách thức phong phú khác nhau để trả thù. Như khiến chúng ta lâm bệnh, nặng thì ung thư, nhẹ thì đau nhức, đủ loại bệnh tật.

Hoặc làm cho gia đình xào xáo, cãi vã, hành hạ nhau. Hoặc “ma dẫn lối, quỷ đưa đường” khiến ta gặp thất bại trong việc làm ăn, thậm chí họ có thể xô đẩy, che mắt khi ta đang chạy xe trên đường khiến ta tai nạn bị thương, hoặc bỏ mạng v.v…

Không phải cứ bệnh là đều do oan gia trái chủ, vì Nghiệp có 2 cách để tạo ra bệnh tật, tai họa.

Cách thứ nhất là Nghiệp tự chiêu cảm thành bệnh tật.

Chẳng hạn như những người phạm những tội phỉ báng Chánh pháp, tội tà dâm, quan hệ nam nữ bất chính, hoặc truyền bá tà kiến, hoặc tham nhũng, hối lộ v.v… những việc ấy nghiệp chướng rất nặng, xong không hề tạo ra một kẻ thù cụ thể nào, không sinh ra oan gia trái chủ.

Sau một thời gian, luật Nhân quả sẽ chiêu cảm mọi nhân duyên cần và đủ để hình thành quả báo, khiến cho những người ấy bị bệnh tật, tai họa.

Có thể sẽ có những thần linh đứng đằng sau phán xét tội phước, xong họ không hề tùy ý “ban phước giáng họa”, mà chỉ là những công cụ để thực thi luật Nhân quả, giống như tòa án, cảnh sát là công cụ thực thi pháp luật, chứ không thể tùy tiện muốn làm gì thì làm.

Cách thứ hai, đó là oan gia báo thù.

Do lúc ban đầu, một người đã tạo nghiệp giết hại, trộm cắp, lừa đảo… gây tổn hại đến một đối tượng cụ thể. Chỉ trừ những ai quá độ lượng, có thể tha thứ cho kẻ đã gây hại cho mình ra, còn lại hầu hết người bị hại, hay chúng sinh bị hại ấy, theo lẽ thường tình sẽ oán hận và tìm cách báo thù. Việc báo thù ấy dù không phải việc thánh thiện nên làm, nhưng nó là công bằng xét trên phương diện Nhân quả.

Như vậy, bệnh có thể do oan gia gây nên, cũng có thể do Nghiệp tự chiêu cảm nên. Mà nếu do Nghiệp tự chiêu cảm, cầu siêu cho oan gia là vô ích, vì làm gì có oan gia nào. Khi ấy nên sám hối tổng quát mọi tội lỗi như sám hối theo kinh Kim Quang Minh (trang 271), hay Từ Bi Thủy Sám, Lương Hoàng Sám, làm nhiều việc công đức là Nghiệp sẽ tiêu trừ.

Còn nếu rơi vào trường hợp bệnh do oan gia báo oán, sám hối chung chung là không đủ, cần phải tiến hành sám hối cụ thể với oan gia, tạo phước hồi hướng công đức riêng cho oan gia, cầu siêu cho họ thì mới hết bệnh được.

Trong thực tế, ai đang có mặt trên cõi đời này, hầu hết đều luôn có các vong linh Oan gia trái chủ đeo theo báo thù. Vì đa số mọi người ai chẳng từng giết con vật này, con vật kia, không trực tiếp giết thì cũng ăn thịt, uống máu rất nhiều sinh mạng, những con vật đó chết rồi đa số đều đeo theo người đã sát hại, ăn thịt mình, chờ cơ hội báo oán, kết thành oan gia trái chủ.

Rồi có rất nhiều người trải qua chiến tranh giết chóc, những người từng phá thai, những người từng trải qua những ân oán, nợ máu trong cuộc sống mà kết thành oan gia với các vong hồn.
Mà nếu như có ai khăng khăng mình từ nhỏ đến giờ hoàn toàn vô tội, thì vẫn còn rất nhiều oan gia từ nhiều kiếp xưa tìm đến.

Như trường hợp Ngộ Đạt Quốc Sư – người soạn cuốn Từ Bi Thủy Sám nổi tiếng thời vua Đường Y Tôn. Kiếp xưa vào thời Hán, ông tên là Viên Án, từng vu hại khiến một người tên Triệu Thố chết oan, bị hành hình chém ngang lưng mà chết. Vong hồn Triệu Thố đeo theo Ngộ Đạt Quốc Sư 10 kiếp liên tiếp không báo thù được, vì cả 10 kiếp ấy Ngộ Đạt Quốc Sư tinh tấn tu hành, các vị Hộ pháp bảo vệ chặt chẽ không lại gần được.

Xong đến kiếp thứ 10, khi đã làm đến chức Quốc Sư, vinh quang tột đỉnh, do ông khởi tâm kiêu ngạo, các vị Hộ Pháp bỏ đi, vong linh oan gia Triệu Thố tranh thủ cơ hội, nhập vào khiến ông bị một căn bệnh quái ác: ung nhọt hình mặt người ở nơi đầu gối. Nói như hiện nay thì là Ung thư ác tính, đau đớn ghê gớm mà mọi ngự y đều không chữa được.

Vậy, nếu như ngay đến một vị đạo cao đức trọng như Ngộ Đạt Quốc Sư, 10 kiếp tu hành chuẩn mực, mà vẫn có thể bị oan gia báo thù như thế, thì phàm nhân như chúng ta, đừng ai nên nghĩ rằng, mình không có bất kì oan gia nào. Chẳng qua, chỉ là chưa đến lúc họ ra tay báo thù thôi.

Vậy làm như thế nào để hóa giải mối oán hận của những oan gia trái chủ đó? Chỉ có sám hối và bù đắp lỗi lầm bằng cách hồi hướng công đức cho họ, cho đến khi họ chịu buông tha, ta mới thoát được. Và đó là mục đích của “Nghi Thức Sám Hối – Cầu Siêu Oan Gia Trái Chủ” (trang 245).

Rất nhiều người đã khỏi bệnh nhanh chóng, sau khi đã sám hối với các oan gia trái chủ, vì đơn giản, những người đó bị bệnh là do các vong linh oan gia tạo ra, nay họ chịu buông tha, thì bệnh sẽ biến mất. Thậm chí có người đang rất xui xẻo, nhưng chỉ cần sám hối với oan gia trái chủ, xui xẻo cũng tan biến.

Tuy nhiên, không phải trường hợp nào cũng thấy kết quả tốt đẹp đến nhanh. Vì số lượng oan gia trái chủ của mỗi người khác nhau, như người hiền lành, ít sát sinh, thì oan gia ít, sám hối oan gia sẽ nhanh thấy kết quả.

Một số khác do nhiều kiếp qua sát sinh nhiều thì số Oan gia đông hơn, sám hối một hai lần là chưa đủ. Rồi tâm lý của các vong linh oan gia cũng khác nhau, có vong thì dễ tha thứ, nghe sám hối một lần là buông tha, có vong thì thù dai, sám hối vài lần vẫn chưa hết căm hận, cần sám hối thêm nhiều lần nữa. Thế nên sự kiên trì là rất quan trọng khi cầu siêu oan gia.

Cầu siêu một hai buổi chưa thấy thay đổi được gì nhiều, chúng ta hãy kiên trì cầu siêu thêm 10 – 20 buổi nữa (không cần liên tiếp mỗi ngày, cách vài ngày sám hối một buổi cũng được), thường thì đa số mọi người sẽ thấy những hiệu nghiệm, những chuyển biến rõ rệt trong khoảng này.

Một số ít trường hợp do oan gia quá nhiều (biểu hiện là nhiều bệnh, nhiều xui xẻo, nhiều loại đau khổ khác nhau trong cuộc sống), cần sám hối đến cả trăm lần mới thấy những thay đổi theo chiều hướng tốt. Và tốt nhất là nếu có thể, mỗi người nên duy trì sám hối với oan gia trái chủ mỗi tháng một vài lần trong nhiều năm.

Nguồn sách: Bệnh viện trả về, Phật Pháp cứu sống!

Bài viết cùng chuyên mục

Trâu mẹ quỳ gối để cứu con

Định Tuệ

Siêu độ cho người đã mất nên làm như thế nào?

Định Tuệ

Mọi thứ đều ở lại, chỉ có nghiệp tùy thân

Định Tuệ

Ba lần không ăn thịt chó, thoát chết cả ba lần

Định Tuệ

Mối thù con nhà bá hộ, báo thù tận đến kiếp sau

Định Tuệ

Tông xe vào bò và màn thoát chết kỳ lạ nhờ niệm Phật

Định Tuệ

Có nên cả nể sếp và đồng nghiệp mà sát sinh, ăn nhậu không?

Định Tuệ

Cuộc sống bế tắc của kiều nữ chuyên cặp đại gia được cứu giúp và thức tỉnh nhờ Phật Pháp

Định Tuệ

Vì sao niệm Phật vẫn bị đọa lạc nơi ba đường ác?

Định Tuệ

Viết Bình Luận