Xin hỏi Hòa Thượng là chúng con nên dùng pháp phương tiện khống chế như thế nào để khắc phục tâm dâm dục, tâm sợ hãi, và tâm hoài nghi?
21. Hỏi: Thưa Sư Phụ, có phải người xuất gia Á châu không phấn chấn lên được là vì họ không thể buông bỏ được tài và sắc?
Đáp: Nếu như buông bỏ được tài sắc thì họ sẽ lập tức đắc đạo ngay.
22. Hỏi: Sư Phụ! Sư Phụ tôn kính vị Pháp Sư nào nhất trong đời này?
Đáp: Đại Lão Hòa Thượng Hư Vân.
23. Hỏi: Còn ở tại nhà mà xuất gia, vậy có phải thật là xuất gia không?
Đáp: Nếu người tại gia, ở nhà mà có thể xa lìa được trần cấu thì cũng giống như là người xuất gia. Vậy người trong cảnh trần tục mà tâm thoát khỏi phàm trần, cũng như trồng hoa trong giếng, thì hoa đó không bị nhiễm trần. Là người xuất gia mà trong tâm nhiễm đầy trần cấu, thì cũng giống như người tại gia.
24. Hỏi: Trong Phật giáo có nói: “Bất khả thuyết, bất khả thuyết” (Không thể nói, không thể nói), vậy rốt cuộc thì tại sao “Không thể nói”?
Đáp: Vậy tại sao chú lại muốn nói?
25. Hỏi: Nếu không có người bố thí, thì Hòa Thượng làm sao duy trì sự sống?
Đáp: Vậy kể như là chết đói rồi!
26. Hỏi: Xin hỏi Hòa Thượng là chúng con nên dùng pháp phương tiện khống chế như thế nào để khắc phục tâm dâm dục, tâm sợ hãi, và tâm hoài nghi?
Đáp: Không ăn thịt, không ăn hành, không ăn tỏi và không ăn các thứ có chất cay nồng kích thích. Nên quán tưởng “người nam là cha ta, người nữ là mẹ ta.” Và một khi nghĩ như vậy thì tâm dâm dục sẽ không sanh khởi được đâu.
27. Hỏi: Trong kinh Phật có rất nhiều chữ là tiếng Phạn, vậy nên phát âm theo giọng Đài Loan hay theo giọng Quan Thoại mới là chính xác?
Đáp: “Nếu lấy sắc để thấy Ta, dùng âm thanh mà cầu Ta, thì là người hành tà đạo, cho nên không thấy được Như Lai.” [Ghi chú Ban Phiên Dịch Việt Ngữ: Câu kệ trong Kinh Kim Cang.]
28. Hỏi: Chiến tranh từ đâu tới?
Đáp: Bởi vì trong tâm chúng ta có tánh khí hung bạo. Trong lòng chúng ta không có khí tiết hiền hòa, thành thử mới sanh ra chiến tranh đấy.
29. Hỏi: Phật pháp có tám vạn bốn ngàn pháp môn, vậy Pháp môn nào là hạng nhất, là tối cao diệu mầu nhất?
Đáp: Phật pháp có tám vạn bốn ngàn pháp môn, tức có tám vạn bốn ngàn pháp môn đều là hạng nhất, và không có pháp môn nào là hạng nhì. Tại sao lại nói như vậy? Vì tám vạn bốn ngàn Pháp môn là để đối trị tám vạn bốn ngàn thứ tật bịnh của chúng sanh. Mỗi một chúng sanh, tự họ đều có tật bệnh riêng biệt. Cho nên, hễ pháp môn nào dùng để đối trị với các tật bệnh của họ làm cho họ hết bệnh thì đó là hạng nhất.
30. Hỏi: Vọng tưởng và phát nguyện có chỗ nào không giống nhau? Làm sao chúng con biết được, mình phát nguyện đó là vọng tưởng?
Đáp: Phát nguyện mà có thể làm lợi ích cho người, thì dù là vọng tưởng cũng không đáng ngại. Mặt khác, nếu không thể làm ích lợi cho người, thì nên bỏ vọng tưởng đó đi.
31. Hỏi: Xin hỏi Sư Phụ, Ngài có thể đánh lên đầu con thêm vài cái nữa không ạ!
Đáp: Không được tham lam!
32. Hỏi: Khổng Tử có ba ngàn đệ tử và 72 người có sáu tài nghệ (lục nghệ). Vậy trong xã hội ngày nay, nên có tài năng gì mới là người toàn diện?
Đáp: Có đạo đức thì thật là phú quý, không đức là bần cùng nhất. Người không sát sanh, không trộm cắp, không tà dâm, không vọng ngữ, không uống rượu – tức là người hoàn hảo.
Trích: Gậy Kim Cang Hét!