Tâm Hướng Phật
Nhân Quả

Phước lành và sự cảm ứng khi tôn tạo tượng Phật

Huệ Cảnh tiếp lấy và nhìn vào, bỗng như lạc đến cõi khác, thấy cảnh Tịnh độ rộng rãi trang nghiêm, các thứ báu đẹp lạ. Đất toàn bằng vàng ròng, đường sá có dây vàng làm ranh giới.

Thích Huệ Cảnh, người Truy Châu, xuất gia tu ở chùa Ngộ Chân. Sau khi thế phát, Sư gắng công khai giới khổ hạnh. Lòng mến cảnh Tịnh độ, Sư tạo hai tượng Thích ca và Di đà, hằng lễ bái cúng dường.

Đến lúc sáu mươi bảy tuổi, ngày rằm tháng giêng, Huệ Cảnh nằm mộng thấy một vị Sa môn thân sắc vàng ròng, bảo rằng: – Ngươi muốn thấy Phật và cảnh Tịnh độ chăng?

Đáp: – Thưa, từ lâu tôi rất ước mong được chiêm ngưỡng!

Sa môn trao bát cho và bảo: – Hãy nhìn vào trong bát!

Huệ Cảnh tiếp lấy và nhìn vào, bỗng như lạc đến cõi khác, thấy cảnh Tịnh độ rộng rãi trang nghiêm, các thứ báu đẹp lạ. Đất toàn bằng vàng ròng, đường sá có dây vàng làm ranh giới.

Cung điện lầu các trùng điệp không cùng tận, trong đó các thiên đồng vui vẻ nhàn du. Chúng Bồ tát, Thanh văn đông như mây, rộng như biển, hội lại vây quanh đức Thế Tôn nghe thuyết pháp.

Lúc đó, Huệ Cảnh thấy vị Sa môn đi trước, mình nối gót theo sau, lần tới chỗ Phật. Đến nơi, vị Sa môn bỗng biến mất. Huệ Cảnh chắp tay đứng trước kim dung, bỗng nghe Phật hỏi:

– Ngươi có biết vị Sa môn dẫn đường đó chăng?

Đáp:

– Bạch Thế Tôn! Con không được biết.

Đấng Từ Tôn bảo:

– Đó là Phật Thích Ca Mâu Ni, còn ta là Phật A Di Đà, hai vị mà người đã tạo tượng. Phật Thích ca như ông cha, ta như bà mẹ, chúng sinh ở thế giới Ta bà như con khờ dại thơ ngây, lầm rớt xuống bùn lầy. Cha vào nơi bùn sâu bồng con lên, để trên bờ cao ráo sạch sẽ, mẹ lại ôm con nuôi nấng, dạy bảo đừng nên trở lại chốn bùn nhơ.
Chúng ta cũng như thế. Phật Thích ca dạy dỗ chúng sinh mê tối trược ác ở cõi Ta bà, làm vị mở đường dẫn lối về nơi Tịnh độ. Còn ta ở cõi Tịnh độ còn bổn phận nhiếp hóa, khiến cho các chúng sinh ấy không còn luân hồi thối chuyển.

Huệ Cảnh nghe nói vui mừng khấp khởi, muốn đến gần tham bái đức Thế Tôn, nhưng cảnh tượng bỗng biến mất.

Tỉnh giấc, Sư cảm thấy thân tâm an vui, như vào thiền định. Từ đó, Sư càng tin tưởng sự cúng lễ tượng hai đức Như Lai.

Một hôm, Huệ Cảnh lại mộng thấy vị Sa môn khi trước bảo: – Hai mươi năm sau, ngươi sẽ sinh về Tịnh độ.

Nghe lời ấy, ngày đêm Sư lại thêm tinh tấn tu hành, không khi nào biếng trễ. Đến năm tám mươi chín tuổi, một hôm nọ, Huệ Cảnh từ giã đại chúng, rồi an nhiên vãng sinh.

Đang lúc ấy, có vị tăng ở phòng bên, nằm mộng thấy trăm ngàn Thánh chúng từ phương Tây đến rước Sư đi. Trên hư không, tiếng âm nhạc dìu dặt rồi xa nhỏ lần, nhiều người khác cũng được nghe biết.

Trích: Tam Bảo Cảm Ứng Yếu Lược Lục!
Việt dịch: HT. Thích Thiền Diệu!

Bài viết cùng chuyên mục

Lời nói gió bay nhưng nghiệp thì không bay

Định Tuệ

Hậu quả không lường của việc săn bắn chim

Định Tuệ

Từ đâu tạo thành nghiệp? Từ đâu có báo ứng?

Định Tuệ

10 công đức của việc phóng sinh không thể nghĩ bàn

Định Tuệ

Cận tử nghiệp đáng sợ vô cùng – Báo ứng hiện đời tập 2

Định Tuệ

Tại sao thành kính niệm Phật mà vẫn bị tai nạn chết?

Định Tuệ

Hồn trâu đòi mạng, nhờ Phật Pháp hóa giải

Định Tuệ

Khởi niệm tà dâm dù chưa hành động nhưng đã bị triệt tiêu phúc phận đời người

Định Tuệ

Tỉnh thì đi lên về cảnh giới Phật Bồ Tát, Mê thì lạc lõng đi xuống

Định Tuệ

Viết Bình Luận